Đoạn văn hoặc bài văn ngắn về miêu tả bà của em có thể là bà nội hoặc bà ngoại mà em yêu quý và có nhiều kỷ niệm nhất. “Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm. Tóc bà trắng, trắng như mây...” Câu hát từ lâu đã gắn liền với tuổi thơ của bao nhiêu thế hệ, sao mà thân thương đến thế. Trong gia đình, bên cạnh bố mẹ có công sinh thành và dưỡng dục, chúng ta thường có cả sự quan tâm, dạy dỗ từ ông bà. Mà thường các em thân thiết với bà hơn. Bà là người đã mang nặng đẻ đau ra bố mẹ chúng ta. Hơn ai hết, bà hiểu rõ cách chăm sóc một đứa trẻ là như thế nào. Có đôi khi, ông nghiêm khắc thì bà sẽ là người dang tay bế chúng ta vào lòng vỗ về. Bởi lẽ đó, người bà luôn gần gũi và tình yêu thương dành cho cháu là không thể phủ nhận. Để miêu tả người bà của mình, các em cần miêu tả từ dáng vẻ bên ngoài của bà như khuôn mặt, dáng người, mái tóc,... Tiếp đến hãy tả về tính cách, hoạt động thường ngày của bà mà các em để ý. Có thể kể thêm những kỉ niệm, thói quen mà bà và em thường làm. Dưới đây là hai bài văn mẫu chúng tôi muốn gửi đến các em, mong là sẽ có tác dụng giúp các em tham khảo để nắm rõ đề bài.
BÀI VĂN TẢ BÀ CỦA EM SỐ 1 (TẢ BÀ NGOẠI)
Trong gia đình em có ba thế hệ cùng chung sống, nhưng em vẫn yêu quý và gần gũi nhất là bà ngoại. Có lẽ từ bé em đã lớn lên cùng bà nhiều nhất nên tạo thành tình cảm rất lớn.
Bà em năm nay mới ngoài 50 tuổi, vẫn còn khỏe mạnh và tinh anh. Dáng người bà tầm thước, ngày trẻ em nghe ông nói bà là cô gái đẹp có tiếng trong vùng. Vì vậy dù bây giờ trên khuôn mặt đã có dấu vết thời gian của bà, vẫn có thể nhìn thấy nét đẹp lão phúc hậu. Bà em có khuôn mặt tròn và đôi mắt bồ câu vẫn còn rẩ sáng. Chỉ khi nào xỏ kim bà mới cần dùng đến kính, còn đọc sách báo bà vẫn có thể đọc trơn tru mà không bị ảnh hưởng.
Em thích nhất là mái tóc của bà, mái tóc đã lấm chấm hoa râm được bà cắt ngắn ngang vai và uốn lọn cúp vào trông trẻ hơn hẳn mấy tuổi. Thêm nữa, bà lại hay chú ý ăn mặc, nên nhìn chỉ như gần 50. Ngày bé, bà thường bế bồng hát ru chăm em như nuôi con mọn, đến cả ba mẹ cũng không giành được với bà. Đến khi em lớn hơn, bà dạy em học hát, đọc chữ, rồi tập cho em viết những nét đầu tiên trước khi đi học lớp 1. Nhờ có bà mà em biết đọc trước các bạn, nét chữ cũng mềm mại hơn và được học rất nhiều kiến thức bổ ích.
Em rất yêu quý bà ngoại. Em sẽ cố gắng học giỏi và ngoan ngoãn để ông bà, ba mẹ vui lòng. Hi vọng ông bà sẽ sống thật lâu với gia đình em.
BÀI VĂN TẢ BÀ CỦA EM SỐ 2 (TẢ BÀ NỘI)
Mỗi lần về thăm quê nội, người đầu tiên ra đón em và cả nhà luôn là bà nội. Tuy bà đã có tuổi nhưng cả một đời bán lưng cho trời đã cho bà một sức khỏe dẻo dai. Dịp về thăm quê vừa rồi em lại được chui vào vòng tay của bà làm nũng.
Bà em năm nay ngoài 60 tuổi rồi, làn da đã nhăn nheo và nhiều vết đồi mồi lấm chấm xuất hiện. Mái tóc đã điểm bạc lúc nào cũng được bà búi gọn lên để làm việc cho khỏi vướng víu. Mỗi lần về quê chơi, em thích nhất là ngồi nhổ tóc sâu cho bà vì khi nhổ, thể nào bà cũng sẽ kể chuyện ngày xưa cho em nghe. Dáng người bà gầy và cao, lưng bà vẫn thẳng chứ chưa có dấu hiệu gù xuống. Có lẽ vì bà hoạt động suốt ngày nên lưng cũng không gù nổi.
Mặc dù đã có tuổi, bà vẫn hằng ngày ra đồng chăm lo cho cây lúa. Các bác đã nhiều lần khuyên bà ở nhà nghỉ ngơi nhưng bả nói buồn tay lắm, để bà làm việc mới chịu được. Bà dậy từ rất sớm, khi em ngủ dậy đã thấy bà nấu xong đồ ăn sáng cho cả nhà rồi. Món bánh đa cua bà làm là số 1. Có lần em cố dậy sớm theo bà xuống bếp, bà dạy em nhặt rau, vo gạo. Đôi tay xương xương đã đầy nếp nhăn của bà làm việc thoăn thoắt không chút ngừng nghỉ. Chỉ thoáng một cái, mâm cơm ngon lành đã hiện ra trước mắt em.
Mỗi lần về quê, em ở chơi với bà nội và các bác được khoảng 1 tuần là phải lên thành phố lại để ba mẹ đi làm. Em thật mong mình mau lớn để có thể tự đi về quê thăm bà thường xuyên hơn.
Ngoài bố, mẹ, anh chị em thì bài văn tả bà và bài văn tả ông cũng được ra rất nhiều trong chương trình tiếng Việt và ngữ văn tiểu học và phổ thông. Các em nên tham khảo và tự viết cho mình 1 bài văn tả bà hay nhất nhé
BÀI VĂN TẢ BÀ CỦA EM SỐ 1 (TẢ BÀ NGOẠI)
Trong gia đình em có ba thế hệ cùng chung sống, nhưng em vẫn yêu quý và gần gũi nhất là bà ngoại. Có lẽ từ bé em đã lớn lên cùng bà nhiều nhất nên tạo thành tình cảm rất lớn.
Bà em năm nay mới ngoài 50 tuổi, vẫn còn khỏe mạnh và tinh anh. Dáng người bà tầm thước, ngày trẻ em nghe ông nói bà là cô gái đẹp có tiếng trong vùng. Vì vậy dù bây giờ trên khuôn mặt đã có dấu vết thời gian của bà, vẫn có thể nhìn thấy nét đẹp lão phúc hậu. Bà em có khuôn mặt tròn và đôi mắt bồ câu vẫn còn rẩ sáng. Chỉ khi nào xỏ kim bà mới cần dùng đến kính, còn đọc sách báo bà vẫn có thể đọc trơn tru mà không bị ảnh hưởng.
Em thích nhất là mái tóc của bà, mái tóc đã lấm chấm hoa râm được bà cắt ngắn ngang vai và uốn lọn cúp vào trông trẻ hơn hẳn mấy tuổi. Thêm nữa, bà lại hay chú ý ăn mặc, nên nhìn chỉ như gần 50. Ngày bé, bà thường bế bồng hát ru chăm em như nuôi con mọn, đến cả ba mẹ cũng không giành được với bà. Đến khi em lớn hơn, bà dạy em học hát, đọc chữ, rồi tập cho em viết những nét đầu tiên trước khi đi học lớp 1. Nhờ có bà mà em biết đọc trước các bạn, nét chữ cũng mềm mại hơn và được học rất nhiều kiến thức bổ ích.
Em rất yêu quý bà ngoại. Em sẽ cố gắng học giỏi và ngoan ngoãn để ông bà, ba mẹ vui lòng. Hi vọng ông bà sẽ sống thật lâu với gia đình em.
BÀI VĂN TẢ BÀ CỦA EM SỐ 2 (TẢ BÀ NỘI)
Mỗi lần về thăm quê nội, người đầu tiên ra đón em và cả nhà luôn là bà nội. Tuy bà đã có tuổi nhưng cả một đời bán lưng cho trời đã cho bà một sức khỏe dẻo dai. Dịp về thăm quê vừa rồi em lại được chui vào vòng tay của bà làm nũng.
Bà em năm nay ngoài 60 tuổi rồi, làn da đã nhăn nheo và nhiều vết đồi mồi lấm chấm xuất hiện. Mái tóc đã điểm bạc lúc nào cũng được bà búi gọn lên để làm việc cho khỏi vướng víu. Mỗi lần về quê chơi, em thích nhất là ngồi nhổ tóc sâu cho bà vì khi nhổ, thể nào bà cũng sẽ kể chuyện ngày xưa cho em nghe. Dáng người bà gầy và cao, lưng bà vẫn thẳng chứ chưa có dấu hiệu gù xuống. Có lẽ vì bà hoạt động suốt ngày nên lưng cũng không gù nổi.
Mặc dù đã có tuổi, bà vẫn hằng ngày ra đồng chăm lo cho cây lúa. Các bác đã nhiều lần khuyên bà ở nhà nghỉ ngơi nhưng bả nói buồn tay lắm, để bà làm việc mới chịu được. Bà dậy từ rất sớm, khi em ngủ dậy đã thấy bà nấu xong đồ ăn sáng cho cả nhà rồi. Món bánh đa cua bà làm là số 1. Có lần em cố dậy sớm theo bà xuống bếp, bà dạy em nhặt rau, vo gạo. Đôi tay xương xương đã đầy nếp nhăn của bà làm việc thoăn thoắt không chút ngừng nghỉ. Chỉ thoáng một cái, mâm cơm ngon lành đã hiện ra trước mắt em.
Mỗi lần về quê, em ở chơi với bà nội và các bác được khoảng 1 tuần là phải lên thành phố lại để ba mẹ đi làm. Em thật mong mình mau lớn để có thể tự đi về quê thăm bà thường xuyên hơn.
Ngoài bố, mẹ, anh chị em thì bài văn tả bà và bài văn tả ông cũng được ra rất nhiều trong chương trình tiếng Việt và ngữ văn tiểu học và phổ thông. Các em nên tham khảo và tự viết cho mình 1 bài văn tả bà hay nhất nhé