Một trong số chúng ta ở đây hẳn là đều đã xem qua bộ phim “Tây du ký” rồi phải không? Hình ảnh Tôn Ngộ Không là một chú khỉ đã được hình tượng hóa có đủ 72 phép thần thông. Còn trên thực tế, mặc dù khỉ thuộc bộ linh trưởng và có cấu tạo gần giống với con người nhất, nhưng về cả kích thước cơ thể lẫn trí tuệ đều có giới hạn. Khỉ thường sống trên cây cao, nổi tiếng với khả năng leo trèo và truyền cành điêu luyện. Trong tự nhiên, kẻ thù của khỉ không quá nhiều nên chúng có thể mặc sức rong ruổi trong rừng già. Bởi vì sự lanh lẹ và hoạt bát của loài khỉ, không chỉ xuất hiện ở các vườn thú và khu bảo tồn động vật, khỉ còn xuất hiện ở các rạp xiếc đường phố như một nghệ sĩ cừ khôi, mua vui cho con người. Các em khi miêu tả loài khỉ cần miêu tả từ hình dạng từ xa đến gần. Từ dáng vóc đến các bộ phận cụ thể và tả cả hoạt động của chúng. Dưới đây là hai bài văn ngắn chúng tôi muốn giới thiệu với các em để giúp các em phần nào nắm được cách làm bài này.

BÀI VĂN TẢ CON KHỈ SỐ 1

Nhân dịp nghỉ hè, gia đình em đến Côn Đảo chơi. Sau khi tham quan các khu di tích lịch sử và những địa danh nổi tiếng, em được ba mẹ đưa đi vườn bách thú Côn Đảo để chơi. Trong đó rất rộng và nhiều cây xanh rợp bóng, ấn tượng đậm nét nhất của em là những chú khỉ leo trèo tự do trước mặt khách.

Những chú khỉ này có màu đen thẫm, thân người chỉ cao bằng trẻ 1,2 tuổi nhưng mảnh khảnh chứ không bụ bẫm như em bé. Bộ lông của chúng khá dài và mềm mại, riêng phần lông ở đầu mọc hướng ra sau như thể chúng được vuốt keo tóc vậy. Khuôn mặt chú đỏ hồng, lông xung quanh mặt lại tụ thành một vòng màu xám bao quanh khác hẳn các phần còn lại trên cơ thể trông rất ngộ nghĩnh. Với thân hình nhỏ nhắn, những chú khỉ cứ thoăn thoắt đu từ cây này sang cây khác í ới gọi nhau.

Có một chú đám khỉ còn ngồi ra giữa đường nhìn khách du lịch. Ánh mắt chúng y hệt mắt người, tròn vo và đen láy thật đáng yêu. Cái mũi hồng hồng của chúng hếch lên nhìn thấy cả lỗ mũi đầy lông lá. Quan trọng hơn cả, loài khỉ rất gần với loài người, biểu hiện ở chỗ chúng là động vật duy nhất biết cười. Khi khách tham quan đưa trái cây cho chúng, có chú khỉ còn nhoẻn miệng cười lại rồi mới leo tót lên cây. Dường như sợ ai ăn mất, chúng vừa thận trọng dùng tay bóc chuối, vừa nhai như em bé trông rất buồn cười.

Khỉ gọi nhau bằng tiếng rít của riêng chúng, em không hiểu nhưng chỉ thấy lao xao cành lá xen lẫn tiếng hú gọi ầm ĩ như đang buôn chuyện của bầy khỉ. Trên cành cây, nhìn kỹ em còn thấy mấy chú khỉ đang bắt chấy cho nhau nữa. Chúng dùng tay bới lông của bạn mình, bắt lấy con chấy nào đó rồi đưa lên miệng cắn hệt như người. Khỉ ở đây sống tự nhiên nên hơi nhát, người đến gần là chúng chạy biến đi.

Chuyến đi đến vườn bách thú để lại cho em nhiều kỉ niệm sâu sắc. Dù đã gần một năm trôi qua, em vẫn còn nhớ rõ hình ảnh những chú khỉ ấy. Nếu có dịp đến lại Côn Đảo, em nhất định sẽ xin ba mẹ cho đến đó một lần nữa.

BÀI VĂN TẢ CON KHỈ SỐ 2 LỚP 4

Trong tất cả địa điểm mà em được đi chơi từ bé đến giờ, địa điểm em thích nhất là vườn bách thú. Vì ở đó có rất nhiều loài động vật với đủ hình dáng, màu sắc mà em chưa từng được thấy. Thế nhưng mỗi lần đến đây chơi, em đều đến thăm một chú khỉ nhỏ mà em có cảm tình nhiều nhất.

Chú khỉ ấy có màu nâu đỏ, chỉ cao hơn đầu gối người lớn một chút. Với hai tây dài và đôi chân chắc khỏe, chú thoăn thoắt leo trèo trên cành cây và chơi đùa cùng những chú khỉ choai choai khác. Dường như chú khỉ ấy cũng nhận ra em nên vừa thấy em liền tuột xuống đất chạy lại gần bờ rào ngăn cách chìa tay ra. Thấy nhiều người bắt tay với mình, chú lại càng khoái chí nhảy cẫng lên.

Đầu chú chỉ lớn bằng quả cam sành, thỉnh thoảng lại nghiêng qua nhìn người quản thú. Hai mắt chú tròn xoe, ngây thơ ngó quanh quất như tìm kiếm gì đó. Em thấy chú dễ thương quá liền đưa cho một cái bánh nhỏ, chú liền cầm lấy và còn biết cúi đầu như đang cảm ơn nữa chứ. Bàn tay nhỏ nhắn của chú với những ngón tay dài đưa bánh lên miệng ăn như người, vừa ăn vừa liếc canh chừng như sợ ai ăn mất phần. Ăn xong lại phủi phủi miệng muốn xin thêm.

Chợt có tiếng kêu của chú khỉ khác gọi chú quay lại. Em chăm chí quan sát, chỉ thấy một nhóm chừng 6, 7 chú khỉ ngồi chồm hỗm trên tảng đá bắt chấy cho nhau. Chú khỉ em vẫn để ý nhỏ hơn hẳn những con còn lại, có lẽ là khỉ con nên được ưu tiên ngồi trong lòng một con lớn hơn, khi được đồng loại bắt chấy rồi gãi người chú cứ nhắm tịt mắt lại ra chiều thích thú. Lát sau chú khỉ ấy còn nằm ngửa ra tảng đá như đang sưởi nắng nữa.

Ngắm đàn khỉ chừng gần nửa tiếng, thấy đã muộn em đành phải theo ba mẹ đi về. Nhìn những chú khỉ cứ với tay ra xin xỏ khi khách rời khỏi chuồng mới đáng yêu làm sao. Em sẽ cố gắng học thật tốt để lại được đến đây thăm thú.