Tiếp tục post chùm thơ vui về toán học cho mọi người thưởng thức.

[AH][/AH]Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em.

Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ.

Em số ảo ẩn mình sau số mũ

Phép khai căn em biến hoá khôn lường.

Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương

Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới

Bao biến số cho một đời nông nổi

Phép nội suy từ chối mọi lối mòn.

Có lúc gần còn chút Epsilon

Em bỗng xa như một hàm gián đoạn

Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn

Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình.

Tình yêu là định lý khó chứng minh

Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ

Bao lô gic như giận hờn dập xoá

Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng.

Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng

Phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng

Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng

Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều.

Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu

Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại

Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại

Nơi trái tim anh, em mãi mãi là hằng số vô biên.

***

Tôi vẫn cố giữ tình yêu đồng bộ.

Hai năm dài đáp số giải không xong.

Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng.

Là tương giao hay đồ thị hai chiều.

Ai là người định nghĩa nổi tình yêu

Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu.

Tôi cố định trong sân trường đơn điệu,

Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân,

Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần,

Theo em mãi suốt đời về vô cực.

Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức,

Tan trường về tôi cố sức song song,

Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng,

Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ.

Tôi vẫn cố giữ tình yêu đồng bộ,

Hai năm dài đáp số giải không xong,

Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng,

Lòng điên đảo trước định đề đen bạc.

Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác,

Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu,

Tình đơn phương trong tam giác ba chiều,

Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyến.

Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến,

Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi,

Đành đi theo phân giác tận chân trời,

Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm.

***

Hai con tim chúng mình không đồng dạng.

Hay vì em đã tối giản tình anh?

Nếu bài toán tình anh, em chưa hiểu,

Đã vội vàng biện luận thế thôi sao?

Khi anh yêu chẳng bởi tham số nào

Giả thiết đó muôn đời không thay đổi!

Càng phân tích, tim anh càng nhức nhối!

Em nỡ nào trị tuyệt đối tình anh?

Anh yêu em bằng định lý chân thành,

Và tình anh đã tiến về vô cực!

Em khảo sát tình anh trên số thực,

Thì anh dùng số phức để chứng minh!

Tình yêu đó sẽ như… bất phương trình

Anh vững tin, xin em đừng giới hạn!

Hai con tim chúng mình không đồng dạng,

Hay vì em đã tối giản tình anh?

Dù hy vọng là ẩn số mong manh,

Thì hệ quả tình anh… không hối hận!

Anh đang đi trên con đường tiệm cận,

Của đời em trên mặt phẳng tình yêu,

Không tiếp điểm, mặc kệ, anh vẫn yêu!

Khái niệm đó thầm mong em sẽ hiểu!...

Chỉ xin em một tình yêu cực tiểu,

Anh mãi yêu bằng "quy tắc" bình phương.

Lòng thầm mong tình em cũng tương đương,

Dẫu đôi ta – Hai con đường phân biệt!

Tuy vô nghiệm anh vẫn yêu mãnh liệt,

Đường tình yêu dù biết vẫn song song!

Không “điểm chung” cõi lòng anh vẫn mong

Sẽ “giao nhau” trong khoảng không nào đó!

Trong quỹ tích tình em, anh không có

Nhưng vẫn yêu để chứng tỏ tình mình.

Đó là điều mà anh phải chứng minh,

Ôm ấp mãi hằng số tình… tuyệt vọng!

Không có em đời anh là tập rỗng,

Thiếu vắng em như “mẫu số bằng không”!

Luôn tồn tại một niềm tin vô vọng,

Bởi yêu ngoài miền xác định tình em!

Đêm rồi đêm như giai thừa nỗi nhớ,

Hướng tình anh vào trung điểm tim em

Lòng hằng mong sẽ tìm ra tọa độ,

Anh sẽ làm tiếp tuyến… của đời em!...

(Nguồn vnexpress):yy117: