Một hôm có một ông sư vào chơi một nhà giàu trong làng. Mấy con chó trong nhà chạy ra sủa ầm ĩ.
Nhà sư giả không biết, hỏi nhà chủ :
- Nhà ông nuôi giống chim gì mà hót hay quá !
Nhà chủ tưởng nhà sư xưa nay chưa từng biết con chó là gì thật, cũng nói chiều :
- Bạch người, giống chim ấy ở đây nhiều lắm, chúng tôi để khách đến chơi, nó hót cho vui nhà.
Nhà sư ngồi một lúc lâu rồi nói với nhà chủ rằng :
- Chúng tôi ở trên chùa am thanh cảnh vắng, xưa nay chưa có giống chim nào giống chim của nhà ông. Dám xin ông mở lòng từ thiện cúng nhà chùa một con. Chúng tôi đem về để nó hót cho vui chùa thì thật là quý hóa lắm.
Ông chủ nghĩ bụng, một con chó cũng chẳng đáng bao nhiêu, không lẽ từ chối, mới sai đầy tớ buộc con chó dắt theo nhà sư. Đi được một lúc nhà sư bảo anh đầy tớ rằng :
- Thôi anh về. Anh đưa con chim ấy đây, tôi dắt nó cũng được rồi.
Con chó thấy người lạ, nó không chịu đi cứ co dây giằng lại. Nhà sư cố kéo dây đi, vừa đỏ mặt tía tai, vừa mắng dồn con chó rằng :
- Có đi không thì... lá húng, lá húng !
Nhà sư giả không biết, hỏi nhà chủ :
- Nhà ông nuôi giống chim gì mà hót hay quá !
Nhà chủ tưởng nhà sư xưa nay chưa từng biết con chó là gì thật, cũng nói chiều :
- Bạch người, giống chim ấy ở đây nhiều lắm, chúng tôi để khách đến chơi, nó hót cho vui nhà.
Nhà sư ngồi một lúc lâu rồi nói với nhà chủ rằng :
- Chúng tôi ở trên chùa am thanh cảnh vắng, xưa nay chưa có giống chim nào giống chim của nhà ông. Dám xin ông mở lòng từ thiện cúng nhà chùa một con. Chúng tôi đem về để nó hót cho vui chùa thì thật là quý hóa lắm.
Ông chủ nghĩ bụng, một con chó cũng chẳng đáng bao nhiêu, không lẽ từ chối, mới sai đầy tớ buộc con chó dắt theo nhà sư. Đi được một lúc nhà sư bảo anh đầy tớ rằng :
- Thôi anh về. Anh đưa con chim ấy đây, tôi dắt nó cũng được rồi.
Con chó thấy người lạ, nó không chịu đi cứ co dây giằng lại. Nhà sư cố kéo dây đi, vừa đỏ mặt tía tai, vừa mắng dồn con chó rằng :
- Có đi không thì... lá húng, lá húng !