Titlle:Lý lẽ của kẻ lười biếng
Authoré Mèo Kute
Disclaimer:Nhân vật là do bác Ao tạo ra^^
Summary:Ran Mori-Nhà văn nữ Nhật Bản đã cho ra đời một tác phẩm văn học lưu truyền thế hê sau.Tác phẩm mang tên"Lý lẽ kẻ lười biếng".Mà nhân vật chính của câu chuyện là Kudo Shinichi-Thám tử lừng danh kiêm là bạn từ thuở nhỏ.Kiêm là vị hôn phu sắp cưới.Tác phẩm ra đời đã giáng một đòn "chí mạng"vào thế giới của những kè luời.
PI.
Chào các bạn,tôi tên Ran Mori,là tác giả của cuốn sách"Lý lẽ của kẻ lười biếng".Mà nhân vật chính chính là vị hôn phu của tôi-Kudo Shinichi.Dù sắp lấy vợ,nhưng cái bệnh lười của hắn ta không hề thuyên giảm.Chậc,sau đây là một số tình tiết trong câu chuyện,tôi xin kể cho các bạn nghe.(Nếu ai rãnh thì nên vào nhà sách và kiếm bộ sách này đọc.Giá từ 200-800 yên.Rẽ thôi mà)
Lần thứ nhất:Nhân vật"Ran"(Tôi đấy!!!)Đến thư viện nhà Kudo để mượn sách.Thì phát hiện,cái thư viện nhà hắn ta với cái bãi chiến trường chẳng khác nhau là bao.Sau một giờ đồng hồ tìm kiếm cuốn sách mình cần mà không có.Nhân vật Ran bắt đầu nổi cáu.Chỉ kiên nhẫn thêm hai ba phút(nhiều đây)Ran bắt đầu hét vào mặt Shinichi và bảo(mắng):Sao khi đọc xong cậu cũng phải để lại đoàng hoàng chứ!!!.Xong,nhân vật Shinichi vẫn thản nhiên trả lời:
"Bạn bè rủ cậu đi chơi,cậu cũng tự quay về dù rằng nó lôi cậu đến cái chốn nào ấy.Mấy cuốn sách này cũng vậy,chỉ tại nó làm biếng mới không chịu quay về"
Nhân vật Ran đứng hình...
Vô lý!!Vô lý!!Vô lý hết sức...
A a a!!Thật không tin lại có kẻ có thể trả lời như thế!!!
Lần thứ 2:Nhân vật Ran lại tiếp tục đến nhà của Shinichi.Trên đường đi,tâm trạng của nhân vật Ran cực kỳ vui vẻ,sảng khoái.Có lẽ do hôm nay trời đẹp,mát mẻ,không khí trong lành.Nên nhân vật Ran mới vui như vậy.
Cô đến trước cửa nhà Shinichi và nhấn chuông.Một lần,hai lần,ba lần...gần một chục lần nhân vật Ran mới thấy nhân vật Shinichi bước ra.Trên miệng còn đang gặm miếng bánh mì,quầo áo thì xộc xệch,đầu tóc thì rũ rượi.Hazz,nhân vật Ran không biết phải diễn tả như thế nào.
Ran bước vào bếp của Shinichi,quan sát.Rõ lò nướng bánh mì vẫn để trong ngăn tủ như ngày hôm qua.Mở tủ lạnh,1,2,3...10.Một chục cái trứng gà còn yên nguyên.
"Shinichi cậu không nướng bánh mì cho nóng"
"Không"
Nhân vật Shinichi vẫn còn chưa tỉnh giấc,trả lời một cách cộc lốc.
"Tại sao?"Tâm trạng Ran(tôi)lúc này không biết tả kiểu gì.
Shinichi cố nuốt miếng bánh cuối cùng vào miệng,tu hết chai nước.Rồi chống tay lên bàn,ánh mắt bất cần đời nhìn Ran và nói:
"Nóng,lạnh gì cũng vào bụng.Hâm lên chi cho tốn tiền điện"
Tôi bó tay!!!
Dù là vô lý đấy,nhưng cũng có lý!!!
Shinichi ơi!!!Cậu là kẻ lườiiiiiiii aaa!!!
Authoré Mèo Kute
Disclaimer:Nhân vật là do bác Ao tạo ra^^
Summary:Ran Mori-Nhà văn nữ Nhật Bản đã cho ra đời một tác phẩm văn học lưu truyền thế hê sau.Tác phẩm mang tên"Lý lẽ kẻ lười biếng".Mà nhân vật chính của câu chuyện là Kudo Shinichi-Thám tử lừng danh kiêm là bạn từ thuở nhỏ.Kiêm là vị hôn phu sắp cưới.Tác phẩm ra đời đã giáng một đòn "chí mạng"vào thế giới của những kè luời.
PI.
Chào các bạn,tôi tên Ran Mori,là tác giả của cuốn sách"Lý lẽ của kẻ lười biếng".Mà nhân vật chính chính là vị hôn phu của tôi-Kudo Shinichi.Dù sắp lấy vợ,nhưng cái bệnh lười của hắn ta không hề thuyên giảm.Chậc,sau đây là một số tình tiết trong câu chuyện,tôi xin kể cho các bạn nghe.(Nếu ai rãnh thì nên vào nhà sách và kiếm bộ sách này đọc.Giá từ 200-800 yên.Rẽ thôi mà)
Lần thứ nhất:Nhân vật"Ran"(Tôi đấy!!!)Đến thư viện nhà Kudo để mượn sách.Thì phát hiện,cái thư viện nhà hắn ta với cái bãi chiến trường chẳng khác nhau là bao.Sau một giờ đồng hồ tìm kiếm cuốn sách mình cần mà không có.Nhân vật Ran bắt đầu nổi cáu.Chỉ kiên nhẫn thêm hai ba phút(nhiều đây)Ran bắt đầu hét vào mặt Shinichi và bảo(mắng):Sao khi đọc xong cậu cũng phải để lại đoàng hoàng chứ!!!.Xong,nhân vật Shinichi vẫn thản nhiên trả lời:
"Bạn bè rủ cậu đi chơi,cậu cũng tự quay về dù rằng nó lôi cậu đến cái chốn nào ấy.Mấy cuốn sách này cũng vậy,chỉ tại nó làm biếng mới không chịu quay về"
Nhân vật Ran đứng hình...
Vô lý!!Vô lý!!Vô lý hết sức...
A a a!!Thật không tin lại có kẻ có thể trả lời như thế!!!
Lần thứ 2:Nhân vật Ran lại tiếp tục đến nhà của Shinichi.Trên đường đi,tâm trạng của nhân vật Ran cực kỳ vui vẻ,sảng khoái.Có lẽ do hôm nay trời đẹp,mát mẻ,không khí trong lành.Nên nhân vật Ran mới vui như vậy.
Cô đến trước cửa nhà Shinichi và nhấn chuông.Một lần,hai lần,ba lần...gần một chục lần nhân vật Ran mới thấy nhân vật Shinichi bước ra.Trên miệng còn đang gặm miếng bánh mì,quầo áo thì xộc xệch,đầu tóc thì rũ rượi.Hazz,nhân vật Ran không biết phải diễn tả như thế nào.
Ran bước vào bếp của Shinichi,quan sát.Rõ lò nướng bánh mì vẫn để trong ngăn tủ như ngày hôm qua.Mở tủ lạnh,1,2,3...10.Một chục cái trứng gà còn yên nguyên.
"Shinichi cậu không nướng bánh mì cho nóng"
"Không"
Nhân vật Shinichi vẫn còn chưa tỉnh giấc,trả lời một cách cộc lốc.
"Tại sao?"Tâm trạng Ran(tôi)lúc này không biết tả kiểu gì.
Shinichi cố nuốt miếng bánh cuối cùng vào miệng,tu hết chai nước.Rồi chống tay lên bàn,ánh mắt bất cần đời nhìn Ran và nói:
"Nóng,lạnh gì cũng vào bụng.Hâm lên chi cho tốn tiền điện"
Tôi bó tay!!!
Dù là vô lý đấy,nhưng cũng có lý!!!
Shinichi ơi!!!Cậu là kẻ lườiiiiiiii aaa!!!