Thể loại: vượt thời gian, cảm hứng lịch sử

Tác giả: Hoa Tre aka Nhã Quân

Nhân vật chính: Các nhân vật không thuộc về tôi

Ai Haibara (nhân vật này không thuộc về tôi, cô ấy thuộc về Gosho Aoyama)

Công chúa An Tư, Chiêu Văn vương Trần Nhật Duật, tướng quân Nguyễn Khoái: Họ thuộc về lịch sử Việt Nam.

Warning: Câu chuyện này chủ yếu là hư cấu đến 90% dựa trên các sự kiện lịch sử có thật, vì vậy xin đừng đánh đồng nội dung truyện với những gì thực sự xảy ra cách đây mấy trăm năm. Do lịch sử là vấn đề nhạy cảm ở Việt Nam vì vậy để tránh gây phiền phức cho tác giả mong độc giả không tự ý post ở những trang khác mà chưa hỏi ý kiến của tôi. Xin chân thành cảm ơn! Tôi không viết chuyện này cho các sử gia, câu chuyện không có giá trị về mặt tra cứu.

Bối cảnh: Thời Trần (vua Trần Nhân Tông), từ năm 1280 đến năm 1288, thời gian xảy ra cuộc kháng chiến chống quân Mông- Nguyên lần thứ hai và lần thứ ba của Đại Việt

Mở đầu:

Bố mẹ nàng đều là những nhà khoa học tài ba xuất chúng nhưng họ lại lầm đường lạc bước phục vụ cho một tổ chức tội phạm độc ác bao trùm cả thế giới ngầm. Nàng và người chị gái từ lúc chào đời đã được mặc định phải đi tiếp con đường của cha mẹ. Nàng trưởng thành trong tổ chức đầy tội ác và bùn đen đó với mật danh Sherry. Sau cái chết của chị gái, nàng đã phản bội và chạy trốn khỏi tổ chức tội ác đó. Số phận sắp đặt, vận mệnh run rủi nàng gặp một người đồng cảnh ngộ và cũng chính là nạn nhân của loại thuốc độc mà nàng đã điều chế. Nàng có một cuộc sống mới với những người bạn nhỏ ngây thơ nhưng trong tâm, nàng vẫn chưa lúc nào ngừng lo sợ việc bị tổ chức phát hiện và truy sát, từng cơn ác mộng cứ ám ảnh nàng từng đêm từng đêm khiến nàng hoang mang. Tổ chức đó quá lớn mạnh, quá độc ác, nàng quá nhỏ bé không thể đấu lại với bọn chúng, đưa bọn chúng ra ánh sáng và bắt chúng chịu sự trừng phạt với những gì chúng đã gây ra. Nàng đã từng nghĩ như vậy.

Và rồi trong một lần đi cắm trại cùng bác Agasa và nhóm thám tử nhí, nàng không may ngã xuống vực thẳm sâu hun hút, nhưng nàng không chết mà vô tình trở về một trong những thời đại lịch sử của Việt Nam – thời Trần, cách đây hơn 700 năm. Tại đây nàng đã tận mắt chứng kiến một dân tộc nhỏ bé nhưng quật cường bất khuất đã anh dũng chiến đấu để bảo vệ đất nước trước vó ngựa tàn bạo của quân xâm lược như thế nào, đánh bại kẻ thù hùng mạnh là quân Mông – Nguyên – quân đội hùng mạnh nhất thế giới bấy giờ đã bành trướng chiếm lĩnh gần hết lục địa Âu Á khiến cho người người khiếp sợ phải thối lên rằng “vó ngựa quân Mông đi đến đâu, cỏ ở đó không mọc nổi”. Cái gì mà sử sách hay văn chương vẫn gọi là hào khí Đông A, cái gì là khí phách mây ngàn năm rung chuyển đất trời, nàng cuối cùng đã thấy.

Một công chúa thân phận cao quý, sinh ra và lớn lên trong nhung lụa gấm góc, kim chi ngọc diệp nhưng khi đất nước lâm nguy, vó ngựa quân thù sắp giày xéo tới kinh thành Thăng Long thân yêu, nàng gạt đi những giọt lệ vương nơi khóe mắt, nuốt nỗi đau từ bỏ mối lương duyên với người thương, tự nguyện chấp nhận đem tấm thân ngàn vàng làm một vật cống nạp cho Thái tử Thoát Hoan – kẻ chỉ huy quân đội sang xâm chiếm Đại Việt hòng kéo dài thời gian, làm chậm trễ việc kéo quân tấn công Thăng Long của quân giặc. Nàng ra đi vì nợ nước, một đi không trở lại, chấp nhận nhẫn nhục sống bên kẻ thù của dân tộc. Đằng sau vóc dáng mình hạc xương mai, liễu yếu đào tơ là một lòng yêu nước nồng nàn, một tinh thần kiên trung bất khuất, một nghị lực ý chí mạnh mẽ vận dời sao đổi khó có thể lay chuyển. Bởi:”Ta không chỉ là công chúa mà còn là con dân của Đại Việt”.