HƯớng dẫn làm bài văn miêu tả anh trai của em, miêu tả em trai của em người thân trong gia đình mà em yêu quý. Mỗi chúng ta thật hạnh phúc khi được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ và những người thân ruột thịt trong gia đình. Tình yêu thương của họ nuôi ta khôn lớn từng ngày. Và thật hạnh phúc biết bao khi ta có một người anh trai che chở cho ta, hay một đứa em trai để ta yêu thương mà luôn ra dáng một người mạnh mẽ. Họ cùng chung một dòng máu chảy trong huyết quản với ta, trái tim cùng chung nhịp đập, họ cùng thế hệ với ta, sự rào cản thế hệ là không có. Ta và họ, dễ dàng gần gũi với nhau hơn bao giờ hết. Và viết về họ, ta có lẽ dễ viết hơn khi viết về những người khác. Bởi vậy, bài văn miêu tả anh trai và tả em trai mà chúng tôi đưa ra chỉ để giúp các em tìm ý nhanh hơn và dựa vào đó viết tốt hơn mà thôi. Đừng phụ thuộc vào nó quá nhé!
BÀI VĂN TẢ EM TRAI EM
Trong gia đình em người mà em yêu quý nhất và thân thiết nhất chính là Minh - em trai song sinh của em.
Minh năm nay mười tuổi, bằng đúng tuổi của em. Vì là song sinh nên chúng em gần như giống hệt nhau, từ vẻ ngoài cho đến sở thích. Vậy nhưng Minh là em trai mà lại có phần chững chạc hơn chị gái là em. Đôi khi cậu nhóc còn ra vẻ hiểu biết, đi lòng vòng giải thích cho em nghe, bộ dáng không khác gì một ông cụ non cả.
Minh có nước da trắng, thân hình cao gầy và khuôn mặt dễ nhìn. Mái tóc của em được cắt tỉa gọn gàng là cho Minh càng giống một học sinh ngoan ngoãn trước mặt thầy cô, bố mẹ nhưng em thừa biết nó quậy phá vô cùng. Mỗi ngày đến trường, cậu nhóc gọn gàng trong bộ đồng phục học sinh: áo sơ mi trắng, quần đen cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm gọn gàng trước ngực. Minh có nụ cười tươi sáng, mỗi khi em ấy cười là trở về bộ dáng cậu học sinh lớp năm chứ không còn là ông cụ non khó tính nữa.
Minh khá dễ tính và đặc biệt ưa gọn gàng. Nhờ có em ấy mà căn phòng chung của chúng em luôn ngăn nắp và thoáng mát. Minh luôn nói với em rằng: “Chị phải để đồ đạc gọn gàng thì lúc cần tìm mới không mất thời gian.” với dáng điệu ông cụ non. Hai chị em em cứ như nước với lửa trong tính cách dù cả hai lại có sở thích giống nhau, nếu Minh cởi mở và thích chơi đùa thì em lại khá khép kín và không thích kết bạn.
Hồi đến trường mới, nhờ có Minh em mới có thể kết bạn được với mọi người trong lớp bởi vì em rất dễ xấu hổ. Minh thích đọc sách vào mỗi lúc rảnh rỗi. Lúc đó, trông em ấy chẳng khác gì một ông cụ non cả, cái dáng điệu nghiền ngẫm nhìn vào từng trang sách trông mới dễ thương làm sao!
Em rất yêu quý Minh, em chỉ mong rằng chúng em sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ nhau như thế cho đến tận sau này.
BÀI VĂN TẢ ANH TRAI EM
Trong gia đình, em là con út nên được bố mẹ và mọi người vô cùng chiều chuộng, trong đó người yêu thương và luôn lo lắng cho em là anh trai em. Em vô cùng yêu quý và kính trọng anh.
Anh trai em năm nay tròn mười bảy tuổi. Anh có dáng người cao khỏe mạnh với làn da màu bánh mật. Mái tóc của anh được cắt tỉa gọn gàng càng làm cho anh trở nên năng động và hoạt bát hơn trong mắt mọi người xung quanh. Gương mặt vuông chữ điền của anh lúc thì toát ra vẻ nghiêm nghị, lúc lại dí dỏm hài hước.
Anh em có đôi mắt sáng và tinh tường. Đôi mắt ấy như biết nói, biết cười, biết động viên mỗi khi em gặp chuyện buồn, biết sẻ chia mỗi khi em có chuyện vui. Ngoài ra anh còn có nụ cười rất đẹp, mỗi khi cười sẽ khoe ra hàm răng đều như hạt bắp và trắng như muối biển. Anh có giọng nói khá trầm và hơi khàn vì đang trong giai đoạn vỡ giọng, vậy nhưng em cảm thấy giọng nói ấy rất thân thương.
Anh em tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc. Đặc biệt là trong học tập, anh ấy không bao giờ cho phép em sao nhãng và chủ quan dù là điều nhỏ nhất. Hồi còn nhỏ, em rất ghét phải ngồi vào bàn học, có học cũng chỉ là qua loa cho có lệ sau đó sẽ nhân lúc bố mẹ không để ý mà nhanh chân chạy đi chơi. Chính vì vậy mà kết quả học tập hồi đó của em rất tệ, suốt ngày đội sổ toàn không với một. Vào lúc đó, anh đã ngồi suốt nửa tiếng đồng hồ giảng cho em hiểu lợi ích của việc học và bắt đầu kèm cặp em. Nhờ sự kiên trì và kiên nhẫn của cả anh và em mà bây giờ em đã vươn lên đứng ở top đầu của lớp.
Không chỉ vậy anh trai em còn rất gọn gàng và ngăn nắp. Điều này thể hiện ở cách sắp xếp phòng ốc vô cùng gọn gàng và trật tự của anh. Phòng của anh sạch sẽ và thoáng mát bao nhiêu thì phòng của em lại bừa bộn và bức bối bấy nhiêu. Anh luôn bảo em rằng: “Em phải sắp xếp phong cho gọn gàng để lúc mất thứ gì việc tìm sẽ không tốn quá nhiều thời gian”. Tính cách hai chúng em trái ngược nhau như vậy chẳng hiểu sao vẫn dính lấy nhau như hình với bóng, có lẽ là bởi em yêu quý anh và anh nhường nhịn em nên chúng em mới thân thiết đến vậy.
Em rất yêu quý anh trai em. Em chỉ mong chúng em sẽ mãi mãi thân thiết như bây giờ. Anh quả thực là một tấm gương sáng cho em để em học tập và noi theo. Em yêu anh nhiều lắm!
BÀI VĂN TẢ EM TRAI EM
Trong gia đình em người mà em yêu quý nhất và thân thiết nhất chính là Minh - em trai song sinh của em.
Minh năm nay mười tuổi, bằng đúng tuổi của em. Vì là song sinh nên chúng em gần như giống hệt nhau, từ vẻ ngoài cho đến sở thích. Vậy nhưng Minh là em trai mà lại có phần chững chạc hơn chị gái là em. Đôi khi cậu nhóc còn ra vẻ hiểu biết, đi lòng vòng giải thích cho em nghe, bộ dáng không khác gì một ông cụ non cả.
Minh có nước da trắng, thân hình cao gầy và khuôn mặt dễ nhìn. Mái tóc của em được cắt tỉa gọn gàng là cho Minh càng giống một học sinh ngoan ngoãn trước mặt thầy cô, bố mẹ nhưng em thừa biết nó quậy phá vô cùng. Mỗi ngày đến trường, cậu nhóc gọn gàng trong bộ đồng phục học sinh: áo sơ mi trắng, quần đen cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm gọn gàng trước ngực. Minh có nụ cười tươi sáng, mỗi khi em ấy cười là trở về bộ dáng cậu học sinh lớp năm chứ không còn là ông cụ non khó tính nữa.
Minh khá dễ tính và đặc biệt ưa gọn gàng. Nhờ có em ấy mà căn phòng chung của chúng em luôn ngăn nắp và thoáng mát. Minh luôn nói với em rằng: “Chị phải để đồ đạc gọn gàng thì lúc cần tìm mới không mất thời gian.” với dáng điệu ông cụ non. Hai chị em em cứ như nước với lửa trong tính cách dù cả hai lại có sở thích giống nhau, nếu Minh cởi mở và thích chơi đùa thì em lại khá khép kín và không thích kết bạn.
Hồi đến trường mới, nhờ có Minh em mới có thể kết bạn được với mọi người trong lớp bởi vì em rất dễ xấu hổ. Minh thích đọc sách vào mỗi lúc rảnh rỗi. Lúc đó, trông em ấy chẳng khác gì một ông cụ non cả, cái dáng điệu nghiền ngẫm nhìn vào từng trang sách trông mới dễ thương làm sao!
Em rất yêu quý Minh, em chỉ mong rằng chúng em sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ nhau như thế cho đến tận sau này.
BÀI VĂN TẢ ANH TRAI EM
Trong gia đình, em là con út nên được bố mẹ và mọi người vô cùng chiều chuộng, trong đó người yêu thương và luôn lo lắng cho em là anh trai em. Em vô cùng yêu quý và kính trọng anh.
Anh trai em năm nay tròn mười bảy tuổi. Anh có dáng người cao khỏe mạnh với làn da màu bánh mật. Mái tóc của anh được cắt tỉa gọn gàng càng làm cho anh trở nên năng động và hoạt bát hơn trong mắt mọi người xung quanh. Gương mặt vuông chữ điền của anh lúc thì toát ra vẻ nghiêm nghị, lúc lại dí dỏm hài hước.
Anh em có đôi mắt sáng và tinh tường. Đôi mắt ấy như biết nói, biết cười, biết động viên mỗi khi em gặp chuyện buồn, biết sẻ chia mỗi khi em có chuyện vui. Ngoài ra anh còn có nụ cười rất đẹp, mỗi khi cười sẽ khoe ra hàm răng đều như hạt bắp và trắng như muối biển. Anh có giọng nói khá trầm và hơi khàn vì đang trong giai đoạn vỡ giọng, vậy nhưng em cảm thấy giọng nói ấy rất thân thương.
Anh em tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc. Đặc biệt là trong học tập, anh ấy không bao giờ cho phép em sao nhãng và chủ quan dù là điều nhỏ nhất. Hồi còn nhỏ, em rất ghét phải ngồi vào bàn học, có học cũng chỉ là qua loa cho có lệ sau đó sẽ nhân lúc bố mẹ không để ý mà nhanh chân chạy đi chơi. Chính vì vậy mà kết quả học tập hồi đó của em rất tệ, suốt ngày đội sổ toàn không với một. Vào lúc đó, anh đã ngồi suốt nửa tiếng đồng hồ giảng cho em hiểu lợi ích của việc học và bắt đầu kèm cặp em. Nhờ sự kiên trì và kiên nhẫn của cả anh và em mà bây giờ em đã vươn lên đứng ở top đầu của lớp.
Không chỉ vậy anh trai em còn rất gọn gàng và ngăn nắp. Điều này thể hiện ở cách sắp xếp phòng ốc vô cùng gọn gàng và trật tự của anh. Phòng của anh sạch sẽ và thoáng mát bao nhiêu thì phòng của em lại bừa bộn và bức bối bấy nhiêu. Anh luôn bảo em rằng: “Em phải sắp xếp phong cho gọn gàng để lúc mất thứ gì việc tìm sẽ không tốn quá nhiều thời gian”. Tính cách hai chúng em trái ngược nhau như vậy chẳng hiểu sao vẫn dính lấy nhau như hình với bóng, có lẽ là bởi em yêu quý anh và anh nhường nhịn em nên chúng em mới thân thiết đến vậy.
Em rất yêu quý anh trai em. Em chỉ mong chúng em sẽ mãi mãi thân thiết như bây giờ. Anh quả thực là một tấm gương sáng cho em để em học tập và noi theo. Em yêu anh nhiều lắm!