[Series Drabble] Cuộc sống hạnh phúc của Shinichi và Ran
Author: tho ngoc
Disclaimer: Nhân vật là của bác Ghoso Aoyama còn những thứ khác là của Thỏ. Fic viết ra không nhằm mục đích lợi nhuận.
Genres: Genaral
Rating: T
Pairting: Shinichi. K & Ran. M
Status: Hoàn thành
Fandom: DC
Note:
+ Có những câu chuyện là Double-Drabble vì không thể ngắt ra ^^
+ Chống chỉ định với các FA Thỏ viết cái này mà tâm hồn cứ ngứa ngáy như bị mèo cào ấy :v
+ Hãy mang thuốc khi đọc nếu bạn có bệnh
~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~
*1*
Đêm khuya thanh vắng, trăng thanh gió mát, những vì sao lấp lánh ngoài cửa sổ báo hiệu cho một đêm...khó ngủ.
Ran nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng ngủ hướng đến phòng làm việc của người nào đó vẫn còn sáng đèn.
“Shinichi~~~.”
Tiếng gọi đầy mê hoặc của Ran vang lên trong không gian tĩnh mịch khiến giám đốc nào đó đang chăm chú vào máy tính cũng phải bất động. Shinichi nuốt nước bọt một cách khó khăn, chân mày khẽ nhíu lại, hắng giọng một cái tiếp tục gõ nhưng thật ra những kế hoạch công việc được vạch ra trong đầu đã biến mất không rõ tung tích.
“Em khó ngủ.”
Chất giọng nhẹ như nước lại vang lên. Ran đứng dựa vào cửa xoắn xoắn chiếc váy ngủ của mình. Shinichi nhìn thoáng qua cô. Chiếc váy ngủ màu tím càng làm tôn lên làn da trắng và mái tóc đen tuyền dễ dàng khơi gợi cho người khác những suy nghĩ viễn vông. Đôi con ngươi xanh của Shinichi dần trở nên thẫm lại, sau đó không nhìn cô nữa mà quăng lại một câu.
“Không ngủ được thì ngoan ngoãn nude nằm trên gi.ường đợi anh!”
“...”
*2*
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc. Shinichi đang nhàn nhã gõ máy tính và ký các văn kiện để mặc cô gái xa lạ đang ngồi nói loạn xạ nước miếng văng tung tóe. Từ lúc cô gái kia bước vào đây anh đã ngửi thấy một mùi siêu khó ngửi như mùi bã kẹo cao su. >.<
“Shinichi ~~ anh có nghe em nói gì không?”
Anh cảm thấy thật buồn nôn mà ngẩng đầu lên. Trong lời nói không nhìn ra cảm xúc.
“Nói gì?”
“Em thích anh!”
Suy nghĩ đầu tiên của Shinichi khi nghe câu tỏ tình kia là: “Ôi! Thần linh ơi, may mắn là bà xã không có ở đây nếu không thì đêm nay phải ngủ phòng khách a~~~~~!”
Anh đẩy ghế đứng lên đi một vòng quanh cô gái rồi dừng lại, tay sờ cằm ra chiều suy nghĩ.
“Thích tôi?”
“Vâng! Em thích anh!”
“Um!!! Dáng không chuẩn như vợ tôi, ngực không bự như vợ tôi, eo không thon như vợ tôi, mông không cong như vợ tôi, chân không dài như vợ tôi, mặt không xinh như vợ tôi, da không trắng như vợ tôi, tóc không mượt như vợ tôi, mắt không đẹp như vợ tôi, môi không gợi cảm như vợ tôi, nước hoa không quyến rũ như vợ tôi. Cô nghĩ cô có điểm nào xứng với tôi?”
“...”
“Tại sao tôi phải nói với cô nhiều như thế?”
“...”
Cô gái nào đó tự kỉ nơi góc tối: Nhà. Tôi nhớ nhà. Tôi muốn về nhaaaaaaaaà~~~!”
P/s: Thỏ tạm thời đăng 2 cái trước mấy cái còn lại sẽ đăng khi thi xong mai thi rồi
Author: tho ngoc
Disclaimer: Nhân vật là của bác Ghoso Aoyama còn những thứ khác là của Thỏ. Fic viết ra không nhằm mục đích lợi nhuận.
Genres: Genaral
Rating: T
Pairting: Shinichi. K & Ran. M
Status: Hoàn thành
Fandom: DC
Note:
+ Có những câu chuyện là Double-Drabble vì không thể ngắt ra ^^
+ Chống chỉ định với các FA Thỏ viết cái này mà tâm hồn cứ ngứa ngáy như bị mèo cào ấy :v
+ Hãy mang thuốc khi đọc nếu bạn có bệnh
~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~
*1*
Đêm khuya thanh vắng, trăng thanh gió mát, những vì sao lấp lánh ngoài cửa sổ báo hiệu cho một đêm...khó ngủ.
Ran nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng ngủ hướng đến phòng làm việc của người nào đó vẫn còn sáng đèn.
“Shinichi~~~.”
Tiếng gọi đầy mê hoặc của Ran vang lên trong không gian tĩnh mịch khiến giám đốc nào đó đang chăm chú vào máy tính cũng phải bất động. Shinichi nuốt nước bọt một cách khó khăn, chân mày khẽ nhíu lại, hắng giọng một cái tiếp tục gõ nhưng thật ra những kế hoạch công việc được vạch ra trong đầu đã biến mất không rõ tung tích.
“Em khó ngủ.”
Chất giọng nhẹ như nước lại vang lên. Ran đứng dựa vào cửa xoắn xoắn chiếc váy ngủ của mình. Shinichi nhìn thoáng qua cô. Chiếc váy ngủ màu tím càng làm tôn lên làn da trắng và mái tóc đen tuyền dễ dàng khơi gợi cho người khác những suy nghĩ viễn vông. Đôi con ngươi xanh của Shinichi dần trở nên thẫm lại, sau đó không nhìn cô nữa mà quăng lại một câu.
“Không ngủ được thì ngoan ngoãn nude nằm trên gi.ường đợi anh!”
“...”
*2*
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc. Shinichi đang nhàn nhã gõ máy tính và ký các văn kiện để mặc cô gái xa lạ đang ngồi nói loạn xạ nước miếng văng tung tóe. Từ lúc cô gái kia bước vào đây anh đã ngửi thấy một mùi siêu khó ngửi như mùi bã kẹo cao su. >.<
“Shinichi ~~ anh có nghe em nói gì không?”
Anh cảm thấy thật buồn nôn mà ngẩng đầu lên. Trong lời nói không nhìn ra cảm xúc.
“Nói gì?”
“Em thích anh!”
Suy nghĩ đầu tiên của Shinichi khi nghe câu tỏ tình kia là: “Ôi! Thần linh ơi, may mắn là bà xã không có ở đây nếu không thì đêm nay phải ngủ phòng khách a~~~~~!”
Anh đẩy ghế đứng lên đi một vòng quanh cô gái rồi dừng lại, tay sờ cằm ra chiều suy nghĩ.
“Thích tôi?”
“Vâng! Em thích anh!”
“Um!!! Dáng không chuẩn như vợ tôi, ngực không bự như vợ tôi, eo không thon như vợ tôi, mông không cong như vợ tôi, chân không dài như vợ tôi, mặt không xinh như vợ tôi, da không trắng như vợ tôi, tóc không mượt như vợ tôi, mắt không đẹp như vợ tôi, môi không gợi cảm như vợ tôi, nước hoa không quyến rũ như vợ tôi. Cô nghĩ cô có điểm nào xứng với tôi?”
“...”
“Tại sao tôi phải nói với cô nhiều như thế?”
“...”
Cô gái nào đó tự kỉ nơi góc tối: Nhà. Tôi nhớ nhà. Tôi muốn về nhaaaaaaaaà~~~!”
P/s: Thỏ tạm thời đăng 2 cái trước mấy cái còn lại sẽ đăng khi thi xong mai thi rồi