Em có biết trời mưa rất buồn không.

Những cơn mưa chiều rơi nước mắt

Niềm vui chợt loé lên rồi vụt tắt.

Kỷ niệm ào về trong nỗi nhớ chơi vơi

Những mảnh đời sót lại giữa hồn tôi

Thành bọt nước tung giữa trời mùa hạ

Con đường ta đi đã trở thành hai ngã.

Biết về đâu rơi những giọt mưa buồn..

Có nỗi nhớ nào là nỗi nhớ không tên.

Man mác nhẹ giữa hồn tôi chan chứa

Mưa cứ rơi thành trăm mảnh vỡ.

Ôm nỗi hờn năm tháng để trôi đi..

Chiều hôm nay mưa vẫn thầm thì.

Lẫn tiếng mưa ta nghe lời từ chối.

Để giờ đây đưa ta về muôn lối..

Đêm hạ buồn rả rích tiếng mưa buồn....