Câu chuyện 1: Con trai cao 1m8 có cảm thấy con gái con 1m5 dễ thương không?
Tôi 1m58, sinh năm 2000.
Vì bản thân tuổi khá nhỏ, lại còn lùn, gầy, nên đã trở thành "sủng vật" của đám bạn, đương nhiên là tụi nó cao hơn tôi rồi.
Thì cũng được mấy bạn con trai, con gái cao cao thích. Mấy đứa bạn cao hơn 1m7 nói là ôm đứa như tôi thì vừa tầm, cánh tay vừa mới nhấc lên là đã vào hẳn trong lòng luôn rồi, rồi còn nói tôi dễ thương, lại còn có người nói ngưỡng mộ chiều cao của tôi? Ủa? Ờ chắc vì nếu mặc đồ rộng rộng một chút thì giống như em bé khổng lồ hay gì đó. Trước giờ chưa có ai cười cợt vì chiều cao của tôi cả, chỉ là mấy đứa bạn nhiều lúc đùa chơi mà thôi, cũng không phải ác ý thật sự.
Gặp mấy người con trai trên mét 8, một là không thích chiều cao của tôi (là thằng bạn thân cùng nhau lớn lên), hai là ông người yêu cực kì yêu chiều vì chiều cao của tôi.
Không có ai ghét bỏ hay ác ý gì, chắc cũng do môi trường sinh sống. Bạn bè xung quang đều luôn cởi mở vớ LGBT, giới tính, sở thích này nọ, chứ đừng nói đến chiều cao. Thì cũng là do môi trường ở thành phố nên tư tưởng cũng khác nhỉ.
Tôi thấy chiều cao 1m5 hơn cũng chẳng có gì xấu. Bạn có thể phát huy ưu thế chiều cao, làm mấy kiểu trang điểm dễ thương, động tác nhỏ nhắn xinh xinh..
Thực ra thì yêu đương cùng anh bạn trai có chiều cao chênh lệch cũng là một loại trải nghiệm mới mẻ. Lúc thì so tay, so chân, toàn mấy chuyện xàm xàm. Tôi thì "Ôi, chân anh to thế!", còn anh "Chân nhỏ thế này, để anh nắn nắn một chút!"
Tầm nhìn của một người hơn mét tám với người hơn mét rưỡi cũng khác, chúng tôi còn cho nhau xem những tấm hình chụp từ góc nhìn của nhau, cũng thú vị lắm đó.
Giành đồ với tôi, tay chỉ cần giơ lên để tôi với không tới là chuyện thường ngày; bị vác lên vai chạy nhong nhong cũng là chuyện thường ngày. Gặp cái bục cao nào đó đều bế tôi lên, ngủ thì nhất định đẩy tôi vô giữa để làm gối ôm.
Nguồn: Dịch bởi Pan
Tôi 1m58, sinh năm 2000.
Vì bản thân tuổi khá nhỏ, lại còn lùn, gầy, nên đã trở thành "sủng vật" của đám bạn, đương nhiên là tụi nó cao hơn tôi rồi.
Thì cũng được mấy bạn con trai, con gái cao cao thích. Mấy đứa bạn cao hơn 1m7 nói là ôm đứa như tôi thì vừa tầm, cánh tay vừa mới nhấc lên là đã vào hẳn trong lòng luôn rồi, rồi còn nói tôi dễ thương, lại còn có người nói ngưỡng mộ chiều cao của tôi? Ủa? Ờ chắc vì nếu mặc đồ rộng rộng một chút thì giống như em bé khổng lồ hay gì đó. Trước giờ chưa có ai cười cợt vì chiều cao của tôi cả, chỉ là mấy đứa bạn nhiều lúc đùa chơi mà thôi, cũng không phải ác ý thật sự.
Gặp mấy người con trai trên mét 8, một là không thích chiều cao của tôi (là thằng bạn thân cùng nhau lớn lên), hai là ông người yêu cực kì yêu chiều vì chiều cao của tôi.
Không có ai ghét bỏ hay ác ý gì, chắc cũng do môi trường sinh sống. Bạn bè xung quang đều luôn cởi mở vớ LGBT, giới tính, sở thích này nọ, chứ đừng nói đến chiều cao. Thì cũng là do môi trường ở thành phố nên tư tưởng cũng khác nhỉ.
Tôi thấy chiều cao 1m5 hơn cũng chẳng có gì xấu. Bạn có thể phát huy ưu thế chiều cao, làm mấy kiểu trang điểm dễ thương, động tác nhỏ nhắn xinh xinh..
Thực ra thì yêu đương cùng anh bạn trai có chiều cao chênh lệch cũng là một loại trải nghiệm mới mẻ. Lúc thì so tay, so chân, toàn mấy chuyện xàm xàm. Tôi thì "Ôi, chân anh to thế!", còn anh "Chân nhỏ thế này, để anh nắn nắn một chút!"
Tầm nhìn của một người hơn mét tám với người hơn mét rưỡi cũng khác, chúng tôi còn cho nhau xem những tấm hình chụp từ góc nhìn của nhau, cũng thú vị lắm đó.
Giành đồ với tôi, tay chỉ cần giơ lên để tôi với không tới là chuyện thường ngày; bị vác lên vai chạy nhong nhong cũng là chuyện thường ngày. Gặp cái bục cao nào đó đều bế tôi lên, ngủ thì nhất định đẩy tôi vô giữa để làm gối ôm.
Nguồn: Dịch bởi Pan