Tàu Dìn Ký đã bị chìm như thế nào?
Trong tích tắc, cả con thuyền đổ nhào khiến bàn ghế, thức ăn cùng các vật dụng khác đè lên những phụ nữ và trẻ nhỏ. Nước ào ào ập vào. Tiếng gào thét, kêu la chỉ vang lên giây lát rồi tắt lịm dưới làn nước.
Trời đã về chiều mà Bình Dương vẫn còn nắng gắt. Cái oi nồng, hầm hập của khí trời vào những ngày đầu hè không khiến gia đình ông Quách Lương Tài (40 tuổi, người Trung Quốc, giám đốc công ty Lan Anh) bớt chộn rộn. Trong căn phòng khách, tiếng cười đùa của chị em cậu bé Quách Hồng Đạt vang lên. Ngày 20/5 là sinh nhật lần thứ 3 của em…
Mặc cho con trai bộ cánh mới tinh, chị Trần Thị Tương (31 tuổi) cười rạng rỡ bởi bé Đạt trông lớn hẳn trong chiếc áo ca rô và quần Jeans đậm màu. Trước đó, cũng chính tay chị chọn cho con gái lớn Quách Lan Anh (5 tuổi) một chiếc váy hoa thật đẹp để dự sinh nhật em trai.
Tàu Dìn Ký đã chìm trong giây lát. Ảnh: Nguyệt Triều.
Gần 6 giờ chiều, chiếc ôtô chở đại gia đình của bé Đạt gồm hơn chục người thẳng tiến đến khu Du lịch xanh Dìn Ký (ấp Bình Thuận, huyện Thuận An, tỉnh Bình Dương), nơi được chọn để tổ chức sinh nhật cho cậu quý tử.
Khi mọi người đến nơi thì trời cũng sập tối. Buổi tiệc sinh nhật của con trai đã được vị giám đốc công ty Lan Anh chọn tổ chức trên du thuyền của nhà hàng Dìn Ký, để mọi người có thể vừa ăn uống vừa thưởng thức cảnh sông nước hữu tình. Để thêm phần vui vẻ và ấm cúng, ông Tài gọi điện mời bằng được người bạn thân thiết Phạm Xuân Long. Ông cũng đề nghị anh phải chở vợ và con trai đến dự bữa tiệc của gia đình. Phải khó khăn lắm vợ chồng con cái anh Long mới tìm được đường đến Dìn Ký.
Áo váy xúng xính, miệng cười hớn hở, những người bà con thân thiết của bé Đạt bước chân lên chiếc du thuyền tuyệt đẹp. Gió lồng lộng mang theo hơi mát của nước, thổi tung cả những sợi tóc mai… Đạt và chị tung tăng bên mẹ.
Tuy khách mời chưa đến đủ nhưng con tàu vẫn rời bến đưa gia đình bé Đạt và bạn bè thân thiết ngao du. Những người khách đến sau sẽ được nhà hàng đưa ra tàu bằng ca nô chuyên tiếp tế thức ăn. Trời bỗng chuyển mây đen, gió thổi rạp những ngọn dừa ven hai bờ sông. Mưa lất phất rơi.
Chỉ còn vài chỗ trống xung quanh chiếc bàn tiệc hình ôval tại tầng một của du thuyền. Vài món khai vị đã được dọn lên, tiếng cười đùa, chúc tụng nhau râm ran trên nền nhạc dìu dặt. Những người đàn ông túm tụm tại đầu bàn cùng nâng ly và trò chuyện. Phía bên này, mấy trẻ em líu ríu bên mẹ cùng những người phụ nữ khác. Nhiều gói quà màu sắc rực rỡ được xếp gọn gàng bên cạnh chiếc bánh sinh nhật chưa được châm nến.
Chỉ có hai nữ nhân viên của nhà hàng Dìn Ký xoay xở phục vụ cho những vị khách VIP. Tại chiếc bàn thu ngân, một cô nhân viên khác cũng đang miệt mài làm việc. Mưa bắt đầu rơi nặng hạt… Chiếc ca nô tiếp tế thức ăn từ nhà hàng cũng vừa cập mạn thuyền mang theo anh Vũ Văn Hưng, trợ lý của giám đốc Tài.
Gió ngày càng mạnh, mưa càng lúc càng xối xả… Nước mưa hắt ướt cả người dự tiệc, rơi loang lổ trên những chiếc áo phao màu cam nằm cạnh mạn tàu. Các nhân viên vội vàng đóng kín những khung cửa sổ bằng kính mi-ka. Nước lại hắt ở cửa chính, cô nhân viên vội vã định đóng luôn lại nhưng nó bị vướng thùng đá nên đành nhờ anh Hưng đóng giúp. Con thuyền chòng chành trước những cơn gió mạnh. Thoáng chút ưu tư, ông Tài đề nghị: “Cho tàu quay vào đi”.
Người mẹ ngất lên ngất xuống khi xác cậu con trai 9 tuổi chưa được tìm thấy. Ảnh: An Nhơn.
Tàu lại chao đảo trong cơn giông tố. Hai người đàn ông vừa cụng ly vừa đùa: “Mưa to gió lớn thế này có khi ngày mai anh em mình được lên báo đấy”. Một cơn gió lạnh thổi qua khiến gương mặt nhiều người thoáng lo lắng. Chỗ ông Tài ngồi bị dột, nước mưa nhiễu nhão, chảy dòng dòng. Thấy vậy, anh Hưng liền quăng chiếc áo phao về phía ông trêu: “Anh mặc cái này cho khỏi ướt” nhưng không ngờ ông này mặc thật. Phía bên kia dãy bàn, những người phụ nữ và những đứa trẻ nhoẻn miệng cười.
Vừa lúc đó tàu nghiêng hẳn về một bên. Chiếc bàn tiếp tân từ giữa phòng tiệc đổ thẳng vào thành tàu tạo ra âm thanh khô khốc. Một đứa trẻ mất thăng bằng ngã dúi vào người anh Long và được anh trao lại cho cha mẹ bé. Mọi người bắt đầu hoảng loạn.
Trong tích tắc, cả con thuyền đổ nhào khiến bàn ghế, thức ăn và các vật dụng khác đè vào những phụ nữ và trẻ em. Nhiều người gượng dậy định thoát ra nhưng lại tiếp tục bị bàn ghế xô tới. Nước ào ào đổ vào. Các nhân viên của Dìn Ký vội vã nhảy ra ngoài tàu. Sau lưng họ là những cánh tay trẻ thơ chới với trong tiếng khóc. Tiếng gào thét, kêu la chỉ vang lên giây lát rồi tắt lịm dưới làn nước. Anh Long, Hưng, ông Tài… quáng quàng lao về phía họ nhưng đã quá muộn. Nước đã nhấn chìm tất cả. “Cứu mấy đứa nhỏ…”, ông Tài hét lên.
Mò mẫm dưới làn nước tối om, cuối cùng, những người đàn ông cũng đập vỡ cửa kính để trồi lên. Lúc này chiếc tàu chỉ còn nổi lờ lờ trên mặt nước. Họ vừa kêu gào vừa dùng cây gỗ đập thủng một lỗ trên nóc tàu, hy vọng vào cứu được người thân, nhưng chỉ có thức ăn và áo phao nổi lên lềnh bềnh. Cạnh đó, anh Long cứ trồi lên ngụp xuống để tìm cách cứu vợ con. Trong chốc lát, mặt sông phủ một màu đen quánh. 16 người đã phải nằm lại dưới lòng sông. Mọi thứ diễn ra chỉ trong vài phút.
Một chiếc ca nô của nhà hàng Dìn Ký vừa trờ tới nhưng chỉ còn mỗi nhiệm vụ đưa những người… biết bơi vào bờ. Quá đau đớn, ông Tài nhiều lần đòi tự sát để chết cùng vợ con nhưng kịp thời được can ngăn. Chợt như có tiếng kêu ngoài sông, nhiều người lại lao mình xuống dòng nước nhưng sau đó lại thất thểu quay về. Hơn 1 giờ sau lực lượng cứu hộ mới có mặt. Mọi hy vọng cứu người sống sót đã tắt ngúm…
18 tiếng đồng hồ sau khi vụ việc xảy ra, lực lượng cứu hộ tìm được thi thể đầu tiên đưa lên khỏi mặt nước chính là chủ nhân của bữa tiệc, cháu Quách Hồng Đạt. Người lính cứu hộ kể, anh đã mò được bàn tay cháu, nắm kéo lên, nhưng có cảm giác như bị người khác giữ lại. Lần tìm xuống dưới, anh mới phát hiện thi thể hai mẹ con cậu vẫn còn ôm cứng lấy nhau. Nhiều người cứu hộ đã rơi nước mắt.
Phải mất nhiều giờ sau đó họ mới đưa được 15 nạn nhân lên bờ. Còn cậu bé Phạm Xuân Khánh cũng được tìm thấy, nhưng thi thể của em bị bàn ghế đè cứng, không cách nào đưa ra. Khi con tàu được đánh nổi lên mặt nước một phần, thi thể em không còn ở đó. "Khánh ơi, sao không về với mẹ", tiếng gào thét của mẹ em vô vọng bên bờ sông vắng. Mãi đến sáng 23/5, thi thể em mới được tìm thấy trong hầm máy của con tàu định mệnh.
Vũ Mai
Trong tích tắc, cả con thuyền đổ nhào khiến bàn ghế, thức ăn cùng các vật dụng khác đè lên những phụ nữ và trẻ nhỏ. Nước ào ào ập vào. Tiếng gào thét, kêu la chỉ vang lên giây lát rồi tắt lịm dưới làn nước.
Trời đã về chiều mà Bình Dương vẫn còn nắng gắt. Cái oi nồng, hầm hập của khí trời vào những ngày đầu hè không khiến gia đình ông Quách Lương Tài (40 tuổi, người Trung Quốc, giám đốc công ty Lan Anh) bớt chộn rộn. Trong căn phòng khách, tiếng cười đùa của chị em cậu bé Quách Hồng Đạt vang lên. Ngày 20/5 là sinh nhật lần thứ 3 của em…
Mặc cho con trai bộ cánh mới tinh, chị Trần Thị Tương (31 tuổi) cười rạng rỡ bởi bé Đạt trông lớn hẳn trong chiếc áo ca rô và quần Jeans đậm màu. Trước đó, cũng chính tay chị chọn cho con gái lớn Quách Lan Anh (5 tuổi) một chiếc váy hoa thật đẹp để dự sinh nhật em trai.
Tàu Dìn Ký đã chìm trong giây lát. Ảnh: Nguyệt Triều.
Gần 6 giờ chiều, chiếc ôtô chở đại gia đình của bé Đạt gồm hơn chục người thẳng tiến đến khu Du lịch xanh Dìn Ký (ấp Bình Thuận, huyện Thuận An, tỉnh Bình Dương), nơi được chọn để tổ chức sinh nhật cho cậu quý tử.
Khi mọi người đến nơi thì trời cũng sập tối. Buổi tiệc sinh nhật của con trai đã được vị giám đốc công ty Lan Anh chọn tổ chức trên du thuyền của nhà hàng Dìn Ký, để mọi người có thể vừa ăn uống vừa thưởng thức cảnh sông nước hữu tình. Để thêm phần vui vẻ và ấm cúng, ông Tài gọi điện mời bằng được người bạn thân thiết Phạm Xuân Long. Ông cũng đề nghị anh phải chở vợ và con trai đến dự bữa tiệc của gia đình. Phải khó khăn lắm vợ chồng con cái anh Long mới tìm được đường đến Dìn Ký.
Áo váy xúng xính, miệng cười hớn hở, những người bà con thân thiết của bé Đạt bước chân lên chiếc du thuyền tuyệt đẹp. Gió lồng lộng mang theo hơi mát của nước, thổi tung cả những sợi tóc mai… Đạt và chị tung tăng bên mẹ.
Tuy khách mời chưa đến đủ nhưng con tàu vẫn rời bến đưa gia đình bé Đạt và bạn bè thân thiết ngao du. Những người khách đến sau sẽ được nhà hàng đưa ra tàu bằng ca nô chuyên tiếp tế thức ăn. Trời bỗng chuyển mây đen, gió thổi rạp những ngọn dừa ven hai bờ sông. Mưa lất phất rơi.
Chỉ còn vài chỗ trống xung quanh chiếc bàn tiệc hình ôval tại tầng một của du thuyền. Vài món khai vị đã được dọn lên, tiếng cười đùa, chúc tụng nhau râm ran trên nền nhạc dìu dặt. Những người đàn ông túm tụm tại đầu bàn cùng nâng ly và trò chuyện. Phía bên này, mấy trẻ em líu ríu bên mẹ cùng những người phụ nữ khác. Nhiều gói quà màu sắc rực rỡ được xếp gọn gàng bên cạnh chiếc bánh sinh nhật chưa được châm nến.
Chỉ có hai nữ nhân viên của nhà hàng Dìn Ký xoay xở phục vụ cho những vị khách VIP. Tại chiếc bàn thu ngân, một cô nhân viên khác cũng đang miệt mài làm việc. Mưa bắt đầu rơi nặng hạt… Chiếc ca nô tiếp tế thức ăn từ nhà hàng cũng vừa cập mạn thuyền mang theo anh Vũ Văn Hưng, trợ lý của giám đốc Tài.
Gió ngày càng mạnh, mưa càng lúc càng xối xả… Nước mưa hắt ướt cả người dự tiệc, rơi loang lổ trên những chiếc áo phao màu cam nằm cạnh mạn tàu. Các nhân viên vội vàng đóng kín những khung cửa sổ bằng kính mi-ka. Nước lại hắt ở cửa chính, cô nhân viên vội vã định đóng luôn lại nhưng nó bị vướng thùng đá nên đành nhờ anh Hưng đóng giúp. Con thuyền chòng chành trước những cơn gió mạnh. Thoáng chút ưu tư, ông Tài đề nghị: “Cho tàu quay vào đi”.
Người mẹ ngất lên ngất xuống khi xác cậu con trai 9 tuổi chưa được tìm thấy. Ảnh: An Nhơn.
Tàu lại chao đảo trong cơn giông tố. Hai người đàn ông vừa cụng ly vừa đùa: “Mưa to gió lớn thế này có khi ngày mai anh em mình được lên báo đấy”. Một cơn gió lạnh thổi qua khiến gương mặt nhiều người thoáng lo lắng. Chỗ ông Tài ngồi bị dột, nước mưa nhiễu nhão, chảy dòng dòng. Thấy vậy, anh Hưng liền quăng chiếc áo phao về phía ông trêu: “Anh mặc cái này cho khỏi ướt” nhưng không ngờ ông này mặc thật. Phía bên kia dãy bàn, những người phụ nữ và những đứa trẻ nhoẻn miệng cười.
Vừa lúc đó tàu nghiêng hẳn về một bên. Chiếc bàn tiếp tân từ giữa phòng tiệc đổ thẳng vào thành tàu tạo ra âm thanh khô khốc. Một đứa trẻ mất thăng bằng ngã dúi vào người anh Long và được anh trao lại cho cha mẹ bé. Mọi người bắt đầu hoảng loạn.
Trong tích tắc, cả con thuyền đổ nhào khiến bàn ghế, thức ăn và các vật dụng khác đè vào những phụ nữ và trẻ em. Nhiều người gượng dậy định thoát ra nhưng lại tiếp tục bị bàn ghế xô tới. Nước ào ào đổ vào. Các nhân viên của Dìn Ký vội vã nhảy ra ngoài tàu. Sau lưng họ là những cánh tay trẻ thơ chới với trong tiếng khóc. Tiếng gào thét, kêu la chỉ vang lên giây lát rồi tắt lịm dưới làn nước. Anh Long, Hưng, ông Tài… quáng quàng lao về phía họ nhưng đã quá muộn. Nước đã nhấn chìm tất cả. “Cứu mấy đứa nhỏ…”, ông Tài hét lên.
Mò mẫm dưới làn nước tối om, cuối cùng, những người đàn ông cũng đập vỡ cửa kính để trồi lên. Lúc này chiếc tàu chỉ còn nổi lờ lờ trên mặt nước. Họ vừa kêu gào vừa dùng cây gỗ đập thủng một lỗ trên nóc tàu, hy vọng vào cứu được người thân, nhưng chỉ có thức ăn và áo phao nổi lên lềnh bềnh. Cạnh đó, anh Long cứ trồi lên ngụp xuống để tìm cách cứu vợ con. Trong chốc lát, mặt sông phủ một màu đen quánh. 16 người đã phải nằm lại dưới lòng sông. Mọi thứ diễn ra chỉ trong vài phút.
Một chiếc ca nô của nhà hàng Dìn Ký vừa trờ tới nhưng chỉ còn mỗi nhiệm vụ đưa những người… biết bơi vào bờ. Quá đau đớn, ông Tài nhiều lần đòi tự sát để chết cùng vợ con nhưng kịp thời được can ngăn. Chợt như có tiếng kêu ngoài sông, nhiều người lại lao mình xuống dòng nước nhưng sau đó lại thất thểu quay về. Hơn 1 giờ sau lực lượng cứu hộ mới có mặt. Mọi hy vọng cứu người sống sót đã tắt ngúm…
18 tiếng đồng hồ sau khi vụ việc xảy ra, lực lượng cứu hộ tìm được thi thể đầu tiên đưa lên khỏi mặt nước chính là chủ nhân của bữa tiệc, cháu Quách Hồng Đạt. Người lính cứu hộ kể, anh đã mò được bàn tay cháu, nắm kéo lên, nhưng có cảm giác như bị người khác giữ lại. Lần tìm xuống dưới, anh mới phát hiện thi thể hai mẹ con cậu vẫn còn ôm cứng lấy nhau. Nhiều người cứu hộ đã rơi nước mắt.
Phải mất nhiều giờ sau đó họ mới đưa được 15 nạn nhân lên bờ. Còn cậu bé Phạm Xuân Khánh cũng được tìm thấy, nhưng thi thể của em bị bàn ghế đè cứng, không cách nào đưa ra. Khi con tàu được đánh nổi lên mặt nước một phần, thi thể em không còn ở đó. "Khánh ơi, sao không về với mẹ", tiếng gào thét của mẹ em vô vọng bên bờ sông vắng. Mãi đến sáng 23/5, thi thể em mới được tìm thấy trong hầm máy của con tàu định mệnh.
Vũ Mai