Chapter 5: Người thầy
Sau khi L đi du học và H chuyển hướng đi theo con đường mà cậu cho là "chính đạo", T giờ đây có thể nói là khá cô đơn vì hai người bạn thân thiết hồi trước của mình đã gần như không còn đồng hành cùng mình nữa. Nhưng mục tiêu trước mắt thì vẫn phải hoàn thành, T tích cực ôn luyện Olp cũng như cố gắng các công việc ở trên trường lớp. Trong khoảng thời gian đó cậu cũng làm quen được với nhiều người bạn mới, các anh khóa trên trong đội tuyển, các thầy khoa X trong trường và cậu cũng đã gặp được những người có quan điểm giống mình. Chẳng mấy chốc thời điểm thi Olp đã tới, đợt này Olp được tổ chức tại thành phố Y, T cũng có dịp được đi tham quan nơi này một tuần. Mặc dù ở cuộc thi này cậu không đạt được thành tích mà mình mong muốn, chỉ được một HCV và một HCB nhưng bù lại là niềm vui khi làm quen được với các bạn sinh viên ở các trường khác. Trong dịp này, cậu làm quen được với một anh năm 3 trong đội tuyển trường, anh M - một sinh viên tài năng, thành tích học tập xuất sắc, tất cả các môn toán đều đạt điểm tuyệt đối, anh M chia sẻ về những trải nghiệm trong học tập, cũng như một số định hướng về nghiên cứu toán, T dường như được khai thông, càng chắc chắn hơn về lựa chọn nghiên cứu toán của mình. Trở lại trường học sau một tuần đi "công tác", các thầy dạy cậu cũng quan tâm đến thành tích mà vừa rồi cậu đạt được, đặc biệt trong đó có thầy B, thầy đã có nhiều nghiên cứu cũng như bài báo khoa học và thầy cũng là người hướng dẫn cho anh M. Trong buổi học với thầy B, thầy chia sẻ:
- "Có thể nhiều bạn sẽ suy nghĩ, học mấy cái toán này để làm gì, không thấy có ứng dụng gì với thực tế cả đúng không, ngày xưa tôi cũng như các bạn vậy, tôi cũng không biết học mấy cái này để làm gì. Nhưng mà càng học thì tôi càng nhận ra những thứ này rất sát với thực tiễn, có thể là bây giờ các chưa hình dung được nhưng cứ học đi, đến một ngày nào đó sẽ nhận ra thôi. Hoặc không."
Cả lớp cười rầm lên, thầy B nói tiếp:
- "Nếu mà các bạn không nhận ra thì cũng đừng buồn, vì học xong mấy cái này các bạn cũng sẽ có tư duy toán để học các ngành khác à, lúc đó sẽ dễ tiếp cận với các ngành khác hơn. Các bạn đã học triết học rồi đúng không, biết quy luật lượng - chất rồi chứ gì, khi tích đủ lượng sẽ thay đổi về chất. Đó học nhiều lên sẽ giỏi thôi, đầu tư thời gian cho nó nhiều vô."
Thầy B dừng lại một lúc rồi nói tiếp:
- "Thật ra mấy cái toán mà các bạn đang học này ở Việt Nam vẫn chưa có nơi để áp dụng được, tất cả mới dừng lại ở mức độ lý thuyết, nhưng tại sao vẫn có rất nhiều nhiều người theo đuổi nó? Trong lịch sử, khi các nước đang chạy đua khoa học kĩ thuật thì Việt Nam vẫn đang trong chiến tranh, lúc đó thì các nhà khoa học vẫn đang làm việc, vẫn nghiên cứu, ở trong nước và ngoài nước đều có cả, thế nên là về lí thuyết thì chúng ta vẫn bắt kịp Thế Giới, nhưng do sự tàn phá của chiến tranh, không có nơi để áp dụng những lí thuyết đó vào thực tiễn. Các nước như Mỹ, không bị ảnh hưởng từ chiến tranh nhiều, họ đồng thời phát triển 2 thứ lý thuyết và thực tiến song song với nhau, dẫn đến sau một thời gian ngắn, nước Mỹ trở thành nước có nền khoa học kĩ thuật phát triển nhất Thế Giới. Nên các bạn có thể thấy đó, không phải là học mấy kiến thức này vô nghĩa, mà chưa chọn đúng nền văn minh, cố gắng học tốt để ra nước ngoài mà áp dụng."
T liền hỏi thầy B:
- "Dạ thầy, làm cách nào để ra để ra nước ngoài ạ?"
- "Khoa mình liên kết với rất nhiều trường trên Thế Giới, học bổng du học thạc sĩ, tiến sĩ không thiếu, chỉ thiếu người đi thôi. Miễn là các em đủ giỏi, thì các thầy sẽ giới thiệu em đến trường mà các em mong muốn. Về học phí có thể là không cần lo lắng do có những học bổng toàn phần, có một số nước còn bao cả ăn ở. Quan trọng là các bạn có đủ giỏi không, tiếng anh, tiếng em đồ thế nào. Nói chung, cứ tập trung học đi, đừng có đi vào những thứ tà đạo như đa cấp là được."
Buổi học kết thúc và T đã xác định rõ về phương hướng học tập sắp tới của mình. Từ đây, cậu không chỉ học toán mà còn tham gia vào những seminar về toán của Khoa tổ chức, những phương hướng nghiên cứu ngày càng rõ ràng và T đã chọn được chuyên ngành cho mình. Cậu học ngày đêm, học cả những kiến thức năm 2, năm 3, hè đến cậu cũng không nghỉ ngơi mà tham gia vào các Trường Hè Toán Học, các hoạt động khác về toán. Với những nỗ lực ấy, chỉ trong một năm ở Đại Học, cậu đã đạt được danh hiệu sinh viên xuất sắc trong cả hai học kì, đồng thời cậu cũng dành được học bổng sinh viên xuất sắc, học bổng C và học bổng của Viện P.
Trong thời gian T phấn đấu, cậu cũng có gặp H một vài lần, H cũng đôi lần "khuyên nhủ" T hãy nghĩ kĩ lại về việc đi nghiên cứu, hãy biết nghĩ cho tương lai, về trách nhiệm của bản thân đối với gia đình. T cũng không còn muốn quan tâm đến H nữa, cậu cũng cố gắng đưa H ra khỏi cái "suy nghĩ một chiều" đó nhưng H rất cố chấp. Tham gia vào nhiều hoạt động toán học, các buổi giảng thuyết về phương hướng nghiên cứu hiện tại trên Thế Giới, T cũng đã biết được con đường này không phải là vô ơn, là thiếu trách nhiệm, thậm chí còn giúp ích rất lớn cho cộng đồng. Thứ nhất, qua những thành tích mình đạt được, T cũng đã nhận được khá nhiều học bổng, nhiêu đó đã đủ chi trả cho học phí cũng như còn dư ra để hỗ trợ cho việc sinh hoạt hàng ngày, cũng không phải "ăn bám" như ai đó nói. Thứ hai, T tham gia đầy đủ các buổi học, thậm chí còn tham vào các hoạt động khác, đạt điểm cao trong các môn học, rõ ràng cậu phải có trách nhiệm thì mới làm những việc đó, mà khi đó thì H cúp học rất nhiều môn, có một số môn mà học kì trước khi học với T và L còn đạt điểm cao, giờ đây cậu lại bỏ bê, điểm cũng không tốt, cậu cũng không tham gia hoạt động gì ở trường, như vậy là trách nhiệm dữ chưa? Thứ ba, như thầy B nói, việc nỗ lực này không phải là không có ích gì mà là chưa đến lúc để áp dụng, hãy nhớ lại ai là người đi đầu trong các công trình khoa học, nhà khoa học đúng không, lấy một ví dụ cụ thể, trong dịch bệnh Covid, ai là người bỏ công ra nghiên cứu viruss, ai là người tạo ra vaccin, vẫn là các nhà khoa học, nghiên cứu khoa học không chỉ có ích mà là có ích rất lớn đối với cộng đồng, thậm chí là cả loài người, có thể nói các nhà khoa học là tiên phong trong công cuộc phát triển nền văn minh của loài người. H không sai, chỉ là cậu nghĩ không thông, chọn con đường khác nhưng lại chọn không đúng "thầy", chọn người không làm hay học trong lĩnh vực mà cậu theo đuổi, cậu chọn những người với những tư tưởng hoàn toàn trái lại với những quan điểm trước đây của cậu. Thật sự, có lẽ giờ cậu còn không biết mình đang theo đuổi thứ không "trong sáng", những con người ấy liệu có tốt, có trách nhiệm như cái mác bên ngoài, mục đích của họ đối với cậu là gì? H không chỉ theo họ mà còn "dụ dỗ" những người khác cùng đi theo với mình, cậu dường như đã không thể dứt ra được cái nhóm đó. Và tất nhiên T cũng khó mà đưa H ra khỏi đó được, thậm chí T và H đã mâu thuẫn quan điểm với nhau, họ đã chính thức cạch mặt nhau. Về sau H cũng không còn quan tâm gì đến T nữa, T cũng tập trung vào công việc của mình nên cũng không nghĩ về chuyện của H nữa, nhưng T vẫn giữ liên lạc với L.
Thời gian trôi qua, giáng sinh đã đến, L có dịp về nước, T và L gặp lại nhau:
- "Khỏe chứ bro", T hớn hở
- "Mày không thấy tao tăng cân rồi hay sao mà còn hỏi. Còn mày thì sao"
- "Không khỏe lắm, nhưng nếu mày bao tao đi ăn Hadilao thì khỏe liền"
Thế là L dẫn T đi ăn Hadilao bằng tiền học bổng của mình. Vừa ăn, hai người cũng vừa tâm sự:
- "Dạo này mày còn nói chuyện với H không T"
- "Không á, lần cuối tao nói chuyện với nó là trước khi thi giữa kì môn Đ, sau thi chắc do điểm nó thấp nên nó không dám lôi kéo tao nữa"
- "Hả, nó cũng kêu mày đi như tao đợt đó à"
- "Đúng rồi, lúc người ta chưa rơi xuống đáy xã hội thì vẫn có tiếng nói mà, có điểm xong thì không"
- "Thế mày có khuyên bảo nó không?"
- "Có chứ nhưng bạn í bị làm sao ấy, cứ đì nghiên cứu, nghe ghét quá không muốn tranh luận. Lâu lâu trên fb còn share mấy cái như phân đoạn rực rỡ nhất của đời người không phải là khoảnh khắc đạt được thành công, mà là quá trình dũng cảm và quyết tâm theo đuối nó, theo đuổi gì chứ theo mà cái anti nghiên cứu là tôi không thích rồi. À không, người ta đang giúp mình từ bỏ con đường mà người ta nghĩ là vô ơn, thiếu trách nhiệm cơ mà. Haizz mình tệ quá"
- "Sao nó cứng đầu vậy"
- "Đâu, đối với cậu ấy thì chúng ta mới là người cứng đầu đó. Bạn cũng tệ lắm"
- "Bao mày ăn lẩu rồi mà còn bảo tao tệ"
- "Haha, đùa thôi. Thế hòa nhập với mọi người bên Canada chưa?"
- "Chưa mày, nhưng được cái là hòa nhập với đồ ăn bên bển rồi, tăng hơn 10 kí"
- "Con lợn này. Học hành ổn chứ, mà mày đang học gì bên đó"
- "Tao học khoa học dữ liệu bên bển á, học toán nhiều cực, đặc biệt là môn x - t, cũng hơi hơi mất gốc nhưng mà đang cố"
- "Ồ Data đấy à, bạn nào đó cũng bảo học Data nhưng mà lạ lắm, bạn bảo mấy môn toán đang học là vớ vẩn"
- "Bạn H giấu tên chia sẻ à, suy nghĩ thế thì chịu rồi. Thế mày học hành sao rồi, hai HCV Olp đâu"
- "Thôi nhắc chi nỗi đau ấy, hôm đó thành phố Y màu đỏ mà, đâu phải màu xanh lá đâu"
- "Hơi non, thôi năm sau lấy lại những gì đã mất. Vẫn lấy được học bổng khuyến khích sinh viên xuất sắc đúng không?"
- "Yes, đâu như bạn H nào đó, bỏ bê tất cả, theo đuổi cái gọi là phân đoạn rực rỡ"
- "Thế mà hôm nay mày bảo tao bao mày, hay thật"
- "Ể, mà còn vấn vương bạn H khum [align=center][/align]"
- "Thôi, chuyện cũ rồi, bỏ qua đi"
- "Còn ấy thì nói đi, ngại gì. Có gì tao gọi cho H để mày bày tỏ với nó nè"
- "Thôi ba, bữa trước khi bay tao đã bảo không còn vương vấn gì ở đây rồi, ngoài mày"
- "Không mấy xíu qua NVHSV xem phim đi, biết đâu có duyên gặp lại bạn ý"
- "Xong rồi lại nghe về Lòng Biết Ơn à, rồi lại trách nhiệm con cả, mai mốt kiếm đâu ra tiền nuôi đứa em lên Đại Học, cha mẹ về hưu, già yếu các kiểu. Thôi nói chung là rắc rối lắm"
- "Giờ hỏi lại lần cuối là có đi không hả thằng wibu"
- "Đi thì đi, tao sợ à"
- "Đấy, Simp Lỏd không tự sinh ra và mất đi, mà nó là bản chất của mày rồi"
- "Mày tin tao cho mày ở lại rửa chén không"
- "À thôi, Việt Kiều mà lại làm thế à"
Ăn xong, hai người di chuyển qua NVHSV, cùng lúc đó, H cũng đang "giảng thuyết" bên đấy. Cũng đã hơn một năm kể từ khi H thực hiện lí tưởng ấy, hiện cậu đang là mentor của một nhóm gồm những người theo lí tưởng tốt đẹp nào đó. Vô tình, H loáng thoáng nhìn thấy hính bóng của T và L, T và L cũng đã nhận ra H. Liệu H sẽ đi đến chào hỏi T với L hay giả vờ không thấy và tiếp tục việc "truyền giáo" của mình? Liệu T và L sẽ nể tình bạn trước đây mà đi đến "tâm sự mỏng" với H?
Ở một group chat nào đó,
Chị T': Công nhận bé H này được việc thật, chỉ một năm mà nó đã có thể thành lập được một nhóm với số lượng người tham gia đông hơn cả chúng ta năm ngoái, nhìn người tốt đấy N
Anh N: Mấy đứa sinh viên năm nhất ấy mà, dễ dụ dỗ. Mà mấy đứa T' kiếm được cũng ra gì đấy, tuy không bằng bé H nhưng cũng ok rồi
Một người có biệt danh "Cậu bạn học Data" đang soạn tin: Không nhờ có tôi lập acc clone nhắn tin "tư vấn học Data" thì có mà H tin chúng ta là một nhóm trách nhiệm và biết ơn đồ. Cảm ơn tôi đi
Chị T': Ok bạn là nhất.
Anh N: Có vẻ "lực lượng" cũng đủ rồi đấy, chuẩn bị chuyển sang giai đoạn tiếp theo thôi, cho mấy đứa biết "hào quang rực rỡ" nào.
Chị T': Phải rồi, Đại Hội Thành Công sắp tới rồi, phải nhanh chóng cho mấy đứa biết về A*W** chứ.........
THE END
Sau khi L đi du học và H chuyển hướng đi theo con đường mà cậu cho là "chính đạo", T giờ đây có thể nói là khá cô đơn vì hai người bạn thân thiết hồi trước của mình đã gần như không còn đồng hành cùng mình nữa. Nhưng mục tiêu trước mắt thì vẫn phải hoàn thành, T tích cực ôn luyện Olp cũng như cố gắng các công việc ở trên trường lớp. Trong khoảng thời gian đó cậu cũng làm quen được với nhiều người bạn mới, các anh khóa trên trong đội tuyển, các thầy khoa X trong trường và cậu cũng đã gặp được những người có quan điểm giống mình. Chẳng mấy chốc thời điểm thi Olp đã tới, đợt này Olp được tổ chức tại thành phố Y, T cũng có dịp được đi tham quan nơi này một tuần. Mặc dù ở cuộc thi này cậu không đạt được thành tích mà mình mong muốn, chỉ được một HCV và một HCB nhưng bù lại là niềm vui khi làm quen được với các bạn sinh viên ở các trường khác. Trong dịp này, cậu làm quen được với một anh năm 3 trong đội tuyển trường, anh M - một sinh viên tài năng, thành tích học tập xuất sắc, tất cả các môn toán đều đạt điểm tuyệt đối, anh M chia sẻ về những trải nghiệm trong học tập, cũng như một số định hướng về nghiên cứu toán, T dường như được khai thông, càng chắc chắn hơn về lựa chọn nghiên cứu toán của mình. Trở lại trường học sau một tuần đi "công tác", các thầy dạy cậu cũng quan tâm đến thành tích mà vừa rồi cậu đạt được, đặc biệt trong đó có thầy B, thầy đã có nhiều nghiên cứu cũng như bài báo khoa học và thầy cũng là người hướng dẫn cho anh M. Trong buổi học với thầy B, thầy chia sẻ:
- "Có thể nhiều bạn sẽ suy nghĩ, học mấy cái toán này để làm gì, không thấy có ứng dụng gì với thực tế cả đúng không, ngày xưa tôi cũng như các bạn vậy, tôi cũng không biết học mấy cái này để làm gì. Nhưng mà càng học thì tôi càng nhận ra những thứ này rất sát với thực tiễn, có thể là bây giờ các chưa hình dung được nhưng cứ học đi, đến một ngày nào đó sẽ nhận ra thôi. Hoặc không."
Cả lớp cười rầm lên, thầy B nói tiếp:
- "Nếu mà các bạn không nhận ra thì cũng đừng buồn, vì học xong mấy cái này các bạn cũng sẽ có tư duy toán để học các ngành khác à, lúc đó sẽ dễ tiếp cận với các ngành khác hơn. Các bạn đã học triết học rồi đúng không, biết quy luật lượng - chất rồi chứ gì, khi tích đủ lượng sẽ thay đổi về chất. Đó học nhiều lên sẽ giỏi thôi, đầu tư thời gian cho nó nhiều vô."
Thầy B dừng lại một lúc rồi nói tiếp:
- "Thật ra mấy cái toán mà các bạn đang học này ở Việt Nam vẫn chưa có nơi để áp dụng được, tất cả mới dừng lại ở mức độ lý thuyết, nhưng tại sao vẫn có rất nhiều nhiều người theo đuổi nó? Trong lịch sử, khi các nước đang chạy đua khoa học kĩ thuật thì Việt Nam vẫn đang trong chiến tranh, lúc đó thì các nhà khoa học vẫn đang làm việc, vẫn nghiên cứu, ở trong nước và ngoài nước đều có cả, thế nên là về lí thuyết thì chúng ta vẫn bắt kịp Thế Giới, nhưng do sự tàn phá của chiến tranh, không có nơi để áp dụng những lí thuyết đó vào thực tiễn. Các nước như Mỹ, không bị ảnh hưởng từ chiến tranh nhiều, họ đồng thời phát triển 2 thứ lý thuyết và thực tiến song song với nhau, dẫn đến sau một thời gian ngắn, nước Mỹ trở thành nước có nền khoa học kĩ thuật phát triển nhất Thế Giới. Nên các bạn có thể thấy đó, không phải là học mấy kiến thức này vô nghĩa, mà chưa chọn đúng nền văn minh, cố gắng học tốt để ra nước ngoài mà áp dụng."
T liền hỏi thầy B:
- "Dạ thầy, làm cách nào để ra để ra nước ngoài ạ?"
- "Khoa mình liên kết với rất nhiều trường trên Thế Giới, học bổng du học thạc sĩ, tiến sĩ không thiếu, chỉ thiếu người đi thôi. Miễn là các em đủ giỏi, thì các thầy sẽ giới thiệu em đến trường mà các em mong muốn. Về học phí có thể là không cần lo lắng do có những học bổng toàn phần, có một số nước còn bao cả ăn ở. Quan trọng là các bạn có đủ giỏi không, tiếng anh, tiếng em đồ thế nào. Nói chung, cứ tập trung học đi, đừng có đi vào những thứ tà đạo như đa cấp là được."
Buổi học kết thúc và T đã xác định rõ về phương hướng học tập sắp tới của mình. Từ đây, cậu không chỉ học toán mà còn tham gia vào những seminar về toán của Khoa tổ chức, những phương hướng nghiên cứu ngày càng rõ ràng và T đã chọn được chuyên ngành cho mình. Cậu học ngày đêm, học cả những kiến thức năm 2, năm 3, hè đến cậu cũng không nghỉ ngơi mà tham gia vào các Trường Hè Toán Học, các hoạt động khác về toán. Với những nỗ lực ấy, chỉ trong một năm ở Đại Học, cậu đã đạt được danh hiệu sinh viên xuất sắc trong cả hai học kì, đồng thời cậu cũng dành được học bổng sinh viên xuất sắc, học bổng C và học bổng của Viện P.
Trong thời gian T phấn đấu, cậu cũng có gặp H một vài lần, H cũng đôi lần "khuyên nhủ" T hãy nghĩ kĩ lại về việc đi nghiên cứu, hãy biết nghĩ cho tương lai, về trách nhiệm của bản thân đối với gia đình. T cũng không còn muốn quan tâm đến H nữa, cậu cũng cố gắng đưa H ra khỏi cái "suy nghĩ một chiều" đó nhưng H rất cố chấp. Tham gia vào nhiều hoạt động toán học, các buổi giảng thuyết về phương hướng nghiên cứu hiện tại trên Thế Giới, T cũng đã biết được con đường này không phải là vô ơn, là thiếu trách nhiệm, thậm chí còn giúp ích rất lớn cho cộng đồng. Thứ nhất, qua những thành tích mình đạt được, T cũng đã nhận được khá nhiều học bổng, nhiêu đó đã đủ chi trả cho học phí cũng như còn dư ra để hỗ trợ cho việc sinh hoạt hàng ngày, cũng không phải "ăn bám" như ai đó nói. Thứ hai, T tham gia đầy đủ các buổi học, thậm chí còn tham vào các hoạt động khác, đạt điểm cao trong các môn học, rõ ràng cậu phải có trách nhiệm thì mới làm những việc đó, mà khi đó thì H cúp học rất nhiều môn, có một số môn mà học kì trước khi học với T và L còn đạt điểm cao, giờ đây cậu lại bỏ bê, điểm cũng không tốt, cậu cũng không tham gia hoạt động gì ở trường, như vậy là trách nhiệm dữ chưa? Thứ ba, như thầy B nói, việc nỗ lực này không phải là không có ích gì mà là chưa đến lúc để áp dụng, hãy nhớ lại ai là người đi đầu trong các công trình khoa học, nhà khoa học đúng không, lấy một ví dụ cụ thể, trong dịch bệnh Covid, ai là người bỏ công ra nghiên cứu viruss, ai là người tạo ra vaccin, vẫn là các nhà khoa học, nghiên cứu khoa học không chỉ có ích mà là có ích rất lớn đối với cộng đồng, thậm chí là cả loài người, có thể nói các nhà khoa học là tiên phong trong công cuộc phát triển nền văn minh của loài người. H không sai, chỉ là cậu nghĩ không thông, chọn con đường khác nhưng lại chọn không đúng "thầy", chọn người không làm hay học trong lĩnh vực mà cậu theo đuổi, cậu chọn những người với những tư tưởng hoàn toàn trái lại với những quan điểm trước đây của cậu. Thật sự, có lẽ giờ cậu còn không biết mình đang theo đuổi thứ không "trong sáng", những con người ấy liệu có tốt, có trách nhiệm như cái mác bên ngoài, mục đích của họ đối với cậu là gì? H không chỉ theo họ mà còn "dụ dỗ" những người khác cùng đi theo với mình, cậu dường như đã không thể dứt ra được cái nhóm đó. Và tất nhiên T cũng khó mà đưa H ra khỏi đó được, thậm chí T và H đã mâu thuẫn quan điểm với nhau, họ đã chính thức cạch mặt nhau. Về sau H cũng không còn quan tâm gì đến T nữa, T cũng tập trung vào công việc của mình nên cũng không nghĩ về chuyện của H nữa, nhưng T vẫn giữ liên lạc với L.
Thời gian trôi qua, giáng sinh đã đến, L có dịp về nước, T và L gặp lại nhau:
- "Khỏe chứ bro", T hớn hở
- "Mày không thấy tao tăng cân rồi hay sao mà còn hỏi. Còn mày thì sao"
- "Không khỏe lắm, nhưng nếu mày bao tao đi ăn Hadilao thì khỏe liền"
Thế là L dẫn T đi ăn Hadilao bằng tiền học bổng của mình. Vừa ăn, hai người cũng vừa tâm sự:
- "Dạo này mày còn nói chuyện với H không T"
- "Không á, lần cuối tao nói chuyện với nó là trước khi thi giữa kì môn Đ, sau thi chắc do điểm nó thấp nên nó không dám lôi kéo tao nữa"
- "Hả, nó cũng kêu mày đi như tao đợt đó à"
- "Đúng rồi, lúc người ta chưa rơi xuống đáy xã hội thì vẫn có tiếng nói mà, có điểm xong thì không"
- "Thế mày có khuyên bảo nó không?"
- "Có chứ nhưng bạn í bị làm sao ấy, cứ đì nghiên cứu, nghe ghét quá không muốn tranh luận. Lâu lâu trên fb còn share mấy cái như phân đoạn rực rỡ nhất của đời người không phải là khoảnh khắc đạt được thành công, mà là quá trình dũng cảm và quyết tâm theo đuối nó, theo đuổi gì chứ theo mà cái anti nghiên cứu là tôi không thích rồi. À không, người ta đang giúp mình từ bỏ con đường mà người ta nghĩ là vô ơn, thiếu trách nhiệm cơ mà. Haizz mình tệ quá"
- "Sao nó cứng đầu vậy"
- "Đâu, đối với cậu ấy thì chúng ta mới là người cứng đầu đó. Bạn cũng tệ lắm"
- "Bao mày ăn lẩu rồi mà còn bảo tao tệ"
- "Haha, đùa thôi. Thế hòa nhập với mọi người bên Canada chưa?"
- "Chưa mày, nhưng được cái là hòa nhập với đồ ăn bên bển rồi, tăng hơn 10 kí"
- "Con lợn này. Học hành ổn chứ, mà mày đang học gì bên đó"
- "Tao học khoa học dữ liệu bên bển á, học toán nhiều cực, đặc biệt là môn x - t, cũng hơi hơi mất gốc nhưng mà đang cố"
- "Ồ Data đấy à, bạn nào đó cũng bảo học Data nhưng mà lạ lắm, bạn bảo mấy môn toán đang học là vớ vẩn"
- "Bạn H giấu tên chia sẻ à, suy nghĩ thế thì chịu rồi. Thế mày học hành sao rồi, hai HCV Olp đâu"
- "Thôi nhắc chi nỗi đau ấy, hôm đó thành phố Y màu đỏ mà, đâu phải màu xanh lá đâu"
- "Hơi non, thôi năm sau lấy lại những gì đã mất. Vẫn lấy được học bổng khuyến khích sinh viên xuất sắc đúng không?"
- "Yes, đâu như bạn H nào đó, bỏ bê tất cả, theo đuổi cái gọi là phân đoạn rực rỡ"
- "Thế mà hôm nay mày bảo tao bao mày, hay thật"
- "Ể, mà còn vấn vương bạn H khum [align=center][/align]"
- "Thôi, chuyện cũ rồi, bỏ qua đi"
- "Còn ấy thì nói đi, ngại gì. Có gì tao gọi cho H để mày bày tỏ với nó nè"
- "Thôi ba, bữa trước khi bay tao đã bảo không còn vương vấn gì ở đây rồi, ngoài mày"
- "Không mấy xíu qua NVHSV xem phim đi, biết đâu có duyên gặp lại bạn ý"
- "Xong rồi lại nghe về Lòng Biết Ơn à, rồi lại trách nhiệm con cả, mai mốt kiếm đâu ra tiền nuôi đứa em lên Đại Học, cha mẹ về hưu, già yếu các kiểu. Thôi nói chung là rắc rối lắm"
- "Giờ hỏi lại lần cuối là có đi không hả thằng wibu"
- "Đi thì đi, tao sợ à"
- "Đấy, Simp Lỏd không tự sinh ra và mất đi, mà nó là bản chất của mày rồi"
- "Mày tin tao cho mày ở lại rửa chén không"
- "À thôi, Việt Kiều mà lại làm thế à"
Ăn xong, hai người di chuyển qua NVHSV, cùng lúc đó, H cũng đang "giảng thuyết" bên đấy. Cũng đã hơn một năm kể từ khi H thực hiện lí tưởng ấy, hiện cậu đang là mentor của một nhóm gồm những người theo lí tưởng tốt đẹp nào đó. Vô tình, H loáng thoáng nhìn thấy hính bóng của T và L, T và L cũng đã nhận ra H. Liệu H sẽ đi đến chào hỏi T với L hay giả vờ không thấy và tiếp tục việc "truyền giáo" của mình? Liệu T và L sẽ nể tình bạn trước đây mà đi đến "tâm sự mỏng" với H?
Ở một group chat nào đó,
Chị T': Công nhận bé H này được việc thật, chỉ một năm mà nó đã có thể thành lập được một nhóm với số lượng người tham gia đông hơn cả chúng ta năm ngoái, nhìn người tốt đấy N
Anh N: Mấy đứa sinh viên năm nhất ấy mà, dễ dụ dỗ. Mà mấy đứa T' kiếm được cũng ra gì đấy, tuy không bằng bé H nhưng cũng ok rồi
Một người có biệt danh "Cậu bạn học Data" đang soạn tin: Không nhờ có tôi lập acc clone nhắn tin "tư vấn học Data" thì có mà H tin chúng ta là một nhóm trách nhiệm và biết ơn đồ. Cảm ơn tôi đi
Chị T': Ok bạn là nhất.
Anh N: Có vẻ "lực lượng" cũng đủ rồi đấy, chuẩn bị chuyển sang giai đoạn tiếp theo thôi, cho mấy đứa biết "hào quang rực rỡ" nào.
Chị T': Phải rồi, Đại Hội Thành Công sắp tới rồi, phải nhanh chóng cho mấy đứa biết về A*W** chứ.........
THE END