(AFCVN) -- Mùa giải 1970 -1971 là mùa giải đại thắng của Arsenal với chiếc cúp vô địch thứ 8 và chiếc cúp FA thứ 4, dù rằng họ không may để thua FC Koln theo luật bàn thắng sân khách tại tứ kết cúp UEFA. Nhưng bỏ qua chuyện đó, đây vẫn được đánh giá là năm thi đấu thành công nhất lịch sử câu lạc bộ.
Trận đấu khai mạc mùa giải, Arsenal phải đến làm khách trên sân của Everton - đương kim vô địch. Hai đội rượt đuổi tỉ số và Arsenal hài lòng ra về với trận hòa 2-2 (Charlie George và George Graham ghi bàn). Khởi đầu khá thuận lợi, đội bóng có những trận đấu đầy ấn tượng mùa bóng đó: thắng West Bromwich Albion 6-2 trên sân nhà, đè bẹp Manchester United 4-0 lượt đi (sân Highbury) và 3-1 lượt về, thắng Nottingham Forest 4-0 và cũng với tỉ số đó Arsenal đã khiến đương kim vô địch Everton phải ngậm ngùi trở về tay trắng. Tuy nhiên Arsenal cũng hơi xấu hổ một chút khi bị Stoke City cho phơi áo 5-0 (26/9/1970). Nhưng điều quan trọng là đội bóng đoạt cú đúp và Stoke City bị chính Arsenal hất cẳng ra khỏi bán kết FA năm đó.
Chức vô địch không đến với Arsenal một cách dễ dàng, các cầu thủ phải tập trung đến vòng đấu cuối cùng. Năm ấy đối thủ chính của Arsenal là Leeds United. Đội bóng này kết thúc mùa giải với 64 điểm trong tay, trong khi đó trận đấu cuối cùng của Arsenal bị hoãn lại do vướng vào trận bán kết FA và được dời sang tối thứ 2 sau đó. Trước trận đấu này, Arsenal có 63 điểm và ai nấy đều quyết chiến cho trận cuối. Đặc biệt hơn và cũng trớ trêu hơn, đối thủ sẽ tiếp họ trên sân nhà lại chính là Tottenham, kẻ thù không đội trời chung của Arsenal! Cả 2 đều có những lí do riêng để gắng sức trong trận đấu này. Arsenal thì lẽ dĩ nhiên, họ đang khao khát chức vô địch. Còn về phía Tottenham, nếu có thời điểm nào trong mùa bóng để Leeds có thể vượt qua được Arsenal chính là lúc này, khi Arsenal đối đầu với Tottenham. Ngoài sự ganh ghét nhau từ trước thì Tottenham cũng đang rất cần chiến thắng để kiếm thêm điểm nhằm tham gia cúp châu Âu. Do đó đây sẽ là một trận đấu cực kì ác liệt.
Ngoài ra, với sự hơn kém sít sao về mặt điểm số và cách tính tỉ số bàn thắng trung bình rắc rối hồi đó, kết quả trận đấu được quan tâm hơn mức bình thường. Nếu Arsenal thắng có nghĩa Leeds không giành được chức vô địch và ngược lại. Không chỉ thế, nếu là một trận hòa không tỉ số sẽ mang cúp vô địch về sân Highbury nhưng nếu hòa có tỉ số, Leeds sẽ là nhà quán quân của giải hạng Nhất!
Trận đấu nóng ngay từ trước khi trận đấu diễn ra bởi những lời khẩu chiến của 2 bên. Ngày hôm đó, tất cả các fan bóng đá tại khu Bắc London đều kéo về sân White Hart Lane và sân vận động đóng cửa 1 giờ trước khi bóng lăn bởi đã đủ 51192 người may mắn chen được vào. Số người còn ở bên ngoài phải gấp đôi con số đó. Giao thông tắc nghẽn. HLV Berty Mee than thở: "Bình thường tôi đi chỉ mất 20 phút, vậy mà hôm nay phải mất hơn một tiếng. Tôi chưa bao giờ thấy cảnh đó. Với đám đông cuồng nhiệt như vậy, chúng tôi không thể để thua!". Còn ông trọng tài, Kevin Howley, đã phải bỏ chiếc xe hơi của mình cách sân cả dặm để đi bộ tìm đường lách qua đám đông vào sân.
Trận đấu diễn ra vô cùng gay cấn, nhưng thời gian dần trôi về những phút cuối mà cả 2 bên đều chưa thể ghi được bàn thắng. Tỉ số hòa 0-0 đảm bảo chức vô địch cho Arsenal và có lẽ ai nấy đều nín thở theo dõi những phút giây định mệnh này. Nhưng không cần lặp lại kỉ niệm về chức vô địch năm 1953, những chàng pháo thủ đủ khả năng đoạt cúp một cách thuyết phục. Phút 87, từ đường tạt bóng của Armstrong, Kennedy nhảy lên đánh đầu hiểm hóc, bóng bay qua tay thủ môn vào lưới. Cả cầu trường nổ tung. Một bàn thắng quá đẹp. Chỉ 3 phút sau đó, trọng tài Kevin Howley thổi còi kết thúc trận đấu và hàng ngàn người tràn xuống sân để chúc mừng những người hùng của họ.
Cả đội bóng được công kênh trong biển người hâm mộ. Còn gì tuyệt hơn khi Arsenal đăng quang ngay trên sân nhà của Tottenham?! Người hâm mộ có thể tự hào bởi đội bóng của họ lần thứ 8 giành ngôi vị quán quân giải hạng Nhất. Ở thời điểm ấy, đó thực sự là một kỉ lục, không một đội bóng nào có thể tranh đua cùng với Arsenal. Giữa niềm hân hoan ấy là nỗi buồn cay đắng của cổ động viên Leeds United. Không biết họ có thể tự an ủi với số điểm 64 kỉ lục đối với đội á quân? Chắc là không.
Arsenal thắng Tottenham 1-0
Thống kê mùa giải
Trận: 42
Thắng: 29
Hòa: 7
Thua: 6
Bàn thắng: 71
Bàn thua: 29
Điểm: 65
Vị trí: 1
Vậy là một nửa cú đúp đã được thực hiện. Nước Anh nóng lòng chờ đón kì tích của Arsenal bởi ngay sau trận cầu kịch tính với Tottenham là trận chung kết FA. Cũng phải chú ý một điều đặc biệt là năm đó Arsenal luôn gặp xui xẻo khi bốc thăm và các trận đấu tại cúp FA họ luôn phải lên xe buýt hành quân tới sân đối thủ (trừ những trận bán kết và chung kết diễn ra trên sân trung lập).
Rời sân nhà, các cầu thủ Arsenal bị mất đi một nguồn cổ vũ tinh thần lớn nhưng với bản lĩnh của nhà vô địch, đó không phải là vấn đề lớn với họ. Arsenal đã vượt qua các trở ngại trên đường tới Wembley không mấy khó khăn, tuy nhiên trận bán kết với Stoke City thực sự đáng nhớ trong lịch sử câu lạc bộ. Các cổ động viên sẽ còn nhớ mãi những giây phút nghẹt thở mà họ phải chịu đựng ngày hôm đó. Stoke City lúc đó là một đối thủ khó chịu, không thể chờ đợi một trận đấu dễ dàng với họ.
Thực tế là sau khi hiệp một kết thúc Arsenal bị Stoke City qua mặt với tỉ số 2-0. Những cổ động viên của Arsenal ai nấy đều bồn chồn lo lắng bởi ngoài tỉ số bất lợi, đội bóng còn thi đấu không được sung sức và khá rời rạc. Hai bàn thua của họ thật ngớ ngẩn. Từ một quả phạt góc, Storey phá bóng trúng người cầu thủ đối phương bật trở vào khung thành Arsenal! bàn thua thứ 2 còn tệ hơn, cầu thủ con cưng Charlie George phạm một sai lầm chết người khi cú chuyền về của anh không như ý muốn. Ritchie bên Stoke City nhanh như cắt vồ lấy để rồi sút tung lưới Arsenal.
Rõ ràng những ai yêu quí đội bóng không thể an tâm với những gì các cầu thủ đang thể hiện trên sân. Hơn thế nữa, trong khung thành của Stoke City là Gordon Banks, một thủ môn rất cừ và cũng rất nổi tiếng bởi pha phá bóng sau cú đánh đầu sấm sét của Pele tại WC 1970. Tuy nhiên, bởi vì năm đó là năm của Arsenal, họ không thể để thua trong bất cứ cuộc chơi nào.
Sang hiệp 2, trong một pha đột phá Kenedy bị đội bạn chơi xấu bằng cách khèo chân anh. Kenedy ngã gục và Arsenal được hưởng một quả phạt trực tiếp. Từ khoảng cách 20 yard, Storey tung xa một cú đá phạt mẫu mực. Gordon Banks dù có giỏi đến đâu cũng phải bất lực nhìn bóng bay vèo vào lưới . Arsenal gỡ được bàn đầu tiên. Stoke City chẳng hề tỏ vẻ gì nao núng, thậm chí họ còn tấn công ác liệt hơn. Bàn thắng của Storey không thể thay đổi được cục diện được trận đấu, đối phương vẫn liên tục vây hãm khung thành Arsenal, nhưng dù gì, khoảng cách giữa 2 đội chỉ là một bàn thắng, điều đó thắp lên ngọn lửa hi vọng cho các pháo thủ và họ kiên cường chống trả tất cả các đợt tấn công của Stoke City.
Anh chàng Greenhoff bên Stoke City chạy nhảy rất tích cực khiến hàng hậu vệ của Arsenal rất vất vả. Thậm chí Greenhoff đã có 2 cơ hội rất ngon ăn nhưng Stoke City vẫn không thể ghi bàn vào lưới đối phương thêm một lần nữa. Arsenal có may mắn không? Thật khó để bình luận. Họ thoát chết trong gang tấc trong nhiều tình huống tấn công của Stoke City và bù lại, họ cũng đã phải trả giá bởi 2 bàn thua ngớ ngẩn hiệp 1.
Dù gì đi nữa phải nói rằng số phận đã ưu đãi cho Arsenal. Trận đấu đã bước sang những phút bù giờ với 2 phút được thêm. Tỉ số vẫn là 2-1 và Arsenal vẫn đang thua. Các pháo thủ tràn lên tấn công theo phương châm còn nước còn tát và họ được hưởng một quả phạt góc bên cánh phải. Các cổ động viên xôn xao hi vọng bởi thời điểm đó Arsenal là một đội bóng có lối chơi bóng bổng rất cừ. Quả bóng được treo bổng vào khu cấm địa của Stoke City. Đường bóng rất xoáy và Gordon Banks chợt mất phương hướng. McLintock bật cao thực hiện một cú đánh đầu hiểm hóc về phía cột dọc trái. Gordon Banks đã bất lực và trong một sự rất cố gắng, John Mahoney bên phía Stoke City lúc ấy đang đứng canh cột đã thò tay ra cản phá một bàn thua. Đương nhiên trọng tài nhìn thấy pha phạm lỗi rất thô đó và ông chỉ tay nhanh chóng vào chấm phạt đền.
Các cổ động viên của Arsenal hò reo vang dội trong khi Storey bình tĩnh tiến đến nhận nhiệm vụ. "Cả sân vận động nín thở theo dõi bước chạy của tôi. Tôi cần phải thắng Gordon Banks!" Trong lúc ấy, ở đầu sân bên kia, Wilson, thủ môn Arsenal quỳ xuống gối cầu nguyện. Cả thế giới lặng yên. Peter Storey chạy lấy đà và thực hiện một cú sút căng về phía góc trái. Không đánh lừa được Gordon Banks nhưng đó là một cú sút hoàn hảo. Bóng đi chìm , lọt dưới tay của Banks. Tỉ số được san bằng! Mùa bóng đẹp đẽ của Arsenal được cứu giúp và 2 phút bù giờ đó đi vào lịch sử câu lạc bộ như một trong những thời khắc đẹp đẽ nhất.
Trận đấu kết thúc với kết quả hòa và như thế hai đội sẽ phải đá lại. Sau đó Arsenal đã vượt qua Stoke City với tỉ số 2-0 bằng 2 bàn thắng của Graham và Kennedy. Họ thẳng tiến vào trận chung kết gặp Liverpool, một đội bóng cũng rất sừng sỏ.
Con đường tới vinh quang
Vòng 3: Yeovil Town – Arsenal: 0-3
Ghi bàn: Radford (2), Kennedy
Vòng 4: Portsmouth – Arsenal: 1-1
Ghi bàn: Storey
Đá lại: Arsenal – Portsmouth: 3-2
Ghi bàn: Storey, Simpson, George
Vòng 5: Manchester City – Arsenal: 2-1
Ghi bàn: George (2)
Vòng 6: Leicester City – Arsenal: 0-0
Đá lại: Arsenal - Leicester City: 1-0
Ghi bàn: George
Bán kết: Stoke City – Arsenal: 2-2
Ghi bàn: Storey (2)
Đá lại: Stoke City – Arsenal: 0-2
Ghi bàn: Graham, Kennedy
Chung kết: Liverpool – Arsenal: 1-2
Ghi bàn: George, Kelly.
Trận chung kết lịch sử
Cú sút của Charlie George và pha ăn mừng bàn thắng của anh trong trận chung kết
Trận chung kết, trái với dự đoán, không thật sự hấp dẫn cho lắm. Kết thúc 2 hiệp chính 2 đội hòa với tỉ số 0-0. Cả 2 đội đều có những cơ hội để kết thúc trận đấu trong thời gian đá chính nhưng lần lượt bỏ lỡ, trong đó Arsenal có vẻ tiếc hơn. Trận đấu phải có thêm những hiệp phụ và bât ngờ Steve Heighway đưa đội bóng thành phố cảng Liverpool vượt lên dẫn trước. Nhưng Charlie George kịp thời ghi bàn quân bình tỉ số cho các chàng pháo thủ.
Tiếp đó Arsenal có bàn thắng từ một pha lộn xộn trước vòng cấm địa Liverpool, không biết bóng va đập qua bao nhiêu chân người trước khi đến chân Eddie Kelly. Cầu thủ này đá một cú sút với. Quả bóng lập bập đến tầm khống chế của George Graham và anh xoay người rất dẻo tung một cú đá rất mạnh nhưng không trúng bóng.
Có rất nhiều tranh cãi về tình huống này bởi thật khó xác định ai là người chạm bóng cuối cùng. Eddie Kelly thì không nói bởi anh làm sao biết được trong khi George Graham nói với vẻ không được quả quyết: "Tôi nghĩ chân tôi phớt nhẹ vào quả bóng". Cuối cùng, nhờ một góc quay thuận lợi có từ một camera nghiệp dư, Eddie Kelly được công nhận là người ghi bàn thắng đó. Nói là bàn thắng vì quả bóng sau đó từ từ đi vào lưới Liverpool. Arsenal đã bảo toàn được tỉ số đến cuối trận và như thế có nghĩa là, giấc mơ ăn cú đúp trở thành hiện thực.
Không thể nói hết được nỗi vui mừng của cầu thủ cũng như cổ động viên Arsenal. Khi tiếng còi mãn cuộc cất lên cũng là lúc cả vùng Bắc London ăn mừng.
Ngày 8 tháng 5 năm 1971 - Wembley Stadium
Trọng tài Mr N. Burtenshaw, Great Yarmouth
ARSENAL - LIVERPOOL 2-1
Cầu thủ ghi bàn:
Arsenal: Charlie George, Eddie Kelly
Liverpool: Steve Heighway
ARSENAL
Đội hình xuất quân
1. Bob Wilson
2. Pat Rice
3. Bob McNab
4. Peter Storey
5. Frank McLintock
6. Peter Simpson
7. George Armstrong
8. George Graham
9. John Radford
10. Ray Kennedy
11. Charlie George
12. Eddie Kelly (được thay bởi Peter Storey)
LIVERPOOL
Đội hình xuất quân
1.Ray Clemence 2.Chris Lawler 3.Alec Lindsay 4.Tommy Smith 5.Larry Lloyd 6.Emlyn Hughes 7.Ian Callaghan 8.Alun Evans 9.Steve Heighway 10.John Toshack 11.Brian Hall 12.Phil Thompson (Được thay bởi Alun Evans)
Thế hệ vàng của Arsenal Khoảng 250 ngàn người đã đứng dọc con đường từ Highbury đến Islington Town Hall khi độ bóng ăn mừng cú đúp và diễu hành trên xe buýt trên khắp đường phố. Một mùa bóng không thể nào quên đã kết thúc trọn vẹn.
Trận đấu khai mạc mùa giải, Arsenal phải đến làm khách trên sân của Everton - đương kim vô địch. Hai đội rượt đuổi tỉ số và Arsenal hài lòng ra về với trận hòa 2-2 (Charlie George và George Graham ghi bàn). Khởi đầu khá thuận lợi, đội bóng có những trận đấu đầy ấn tượng mùa bóng đó: thắng West Bromwich Albion 6-2 trên sân nhà, đè bẹp Manchester United 4-0 lượt đi (sân Highbury) và 3-1 lượt về, thắng Nottingham Forest 4-0 và cũng với tỉ số đó Arsenal đã khiến đương kim vô địch Everton phải ngậm ngùi trở về tay trắng. Tuy nhiên Arsenal cũng hơi xấu hổ một chút khi bị Stoke City cho phơi áo 5-0 (26/9/1970). Nhưng điều quan trọng là đội bóng đoạt cú đúp và Stoke City bị chính Arsenal hất cẳng ra khỏi bán kết FA năm đó.
Chức vô địch không đến với Arsenal một cách dễ dàng, các cầu thủ phải tập trung đến vòng đấu cuối cùng. Năm ấy đối thủ chính của Arsenal là Leeds United. Đội bóng này kết thúc mùa giải với 64 điểm trong tay, trong khi đó trận đấu cuối cùng của Arsenal bị hoãn lại do vướng vào trận bán kết FA và được dời sang tối thứ 2 sau đó. Trước trận đấu này, Arsenal có 63 điểm và ai nấy đều quyết chiến cho trận cuối. Đặc biệt hơn và cũng trớ trêu hơn, đối thủ sẽ tiếp họ trên sân nhà lại chính là Tottenham, kẻ thù không đội trời chung của Arsenal! Cả 2 đều có những lí do riêng để gắng sức trong trận đấu này. Arsenal thì lẽ dĩ nhiên, họ đang khao khát chức vô địch. Còn về phía Tottenham, nếu có thời điểm nào trong mùa bóng để Leeds có thể vượt qua được Arsenal chính là lúc này, khi Arsenal đối đầu với Tottenham. Ngoài sự ganh ghét nhau từ trước thì Tottenham cũng đang rất cần chiến thắng để kiếm thêm điểm nhằm tham gia cúp châu Âu. Do đó đây sẽ là một trận đấu cực kì ác liệt.
Ngoài ra, với sự hơn kém sít sao về mặt điểm số và cách tính tỉ số bàn thắng trung bình rắc rối hồi đó, kết quả trận đấu được quan tâm hơn mức bình thường. Nếu Arsenal thắng có nghĩa Leeds không giành được chức vô địch và ngược lại. Không chỉ thế, nếu là một trận hòa không tỉ số sẽ mang cúp vô địch về sân Highbury nhưng nếu hòa có tỉ số, Leeds sẽ là nhà quán quân của giải hạng Nhất!
Trận đấu nóng ngay từ trước khi trận đấu diễn ra bởi những lời khẩu chiến của 2 bên. Ngày hôm đó, tất cả các fan bóng đá tại khu Bắc London đều kéo về sân White Hart Lane và sân vận động đóng cửa 1 giờ trước khi bóng lăn bởi đã đủ 51192 người may mắn chen được vào. Số người còn ở bên ngoài phải gấp đôi con số đó. Giao thông tắc nghẽn. HLV Berty Mee than thở: "Bình thường tôi đi chỉ mất 20 phút, vậy mà hôm nay phải mất hơn một tiếng. Tôi chưa bao giờ thấy cảnh đó. Với đám đông cuồng nhiệt như vậy, chúng tôi không thể để thua!". Còn ông trọng tài, Kevin Howley, đã phải bỏ chiếc xe hơi của mình cách sân cả dặm để đi bộ tìm đường lách qua đám đông vào sân.
Trận đấu diễn ra vô cùng gay cấn, nhưng thời gian dần trôi về những phút cuối mà cả 2 bên đều chưa thể ghi được bàn thắng. Tỉ số hòa 0-0 đảm bảo chức vô địch cho Arsenal và có lẽ ai nấy đều nín thở theo dõi những phút giây định mệnh này. Nhưng không cần lặp lại kỉ niệm về chức vô địch năm 1953, những chàng pháo thủ đủ khả năng đoạt cúp một cách thuyết phục. Phút 87, từ đường tạt bóng của Armstrong, Kennedy nhảy lên đánh đầu hiểm hóc, bóng bay qua tay thủ môn vào lưới. Cả cầu trường nổ tung. Một bàn thắng quá đẹp. Chỉ 3 phút sau đó, trọng tài Kevin Howley thổi còi kết thúc trận đấu và hàng ngàn người tràn xuống sân để chúc mừng những người hùng của họ.
Cả đội bóng được công kênh trong biển người hâm mộ. Còn gì tuyệt hơn khi Arsenal đăng quang ngay trên sân nhà của Tottenham?! Người hâm mộ có thể tự hào bởi đội bóng của họ lần thứ 8 giành ngôi vị quán quân giải hạng Nhất. Ở thời điểm ấy, đó thực sự là một kỉ lục, không một đội bóng nào có thể tranh đua cùng với Arsenal. Giữa niềm hân hoan ấy là nỗi buồn cay đắng của cổ động viên Leeds United. Không biết họ có thể tự an ủi với số điểm 64 kỉ lục đối với đội á quân? Chắc là không.
Arsenal thắng Tottenham 1-0
Thống kê mùa giải
Trận: 42
Thắng: 29
Hòa: 7
Thua: 6
Bàn thắng: 71
Bàn thua: 29
Điểm: 65
Vị trí: 1
Vậy là một nửa cú đúp đã được thực hiện. Nước Anh nóng lòng chờ đón kì tích của Arsenal bởi ngay sau trận cầu kịch tính với Tottenham là trận chung kết FA. Cũng phải chú ý một điều đặc biệt là năm đó Arsenal luôn gặp xui xẻo khi bốc thăm và các trận đấu tại cúp FA họ luôn phải lên xe buýt hành quân tới sân đối thủ (trừ những trận bán kết và chung kết diễn ra trên sân trung lập).
Rời sân nhà, các cầu thủ Arsenal bị mất đi một nguồn cổ vũ tinh thần lớn nhưng với bản lĩnh của nhà vô địch, đó không phải là vấn đề lớn với họ. Arsenal đã vượt qua các trở ngại trên đường tới Wembley không mấy khó khăn, tuy nhiên trận bán kết với Stoke City thực sự đáng nhớ trong lịch sử câu lạc bộ. Các cổ động viên sẽ còn nhớ mãi những giây phút nghẹt thở mà họ phải chịu đựng ngày hôm đó. Stoke City lúc đó là một đối thủ khó chịu, không thể chờ đợi một trận đấu dễ dàng với họ.
Thực tế là sau khi hiệp một kết thúc Arsenal bị Stoke City qua mặt với tỉ số 2-0. Những cổ động viên của Arsenal ai nấy đều bồn chồn lo lắng bởi ngoài tỉ số bất lợi, đội bóng còn thi đấu không được sung sức và khá rời rạc. Hai bàn thua của họ thật ngớ ngẩn. Từ một quả phạt góc, Storey phá bóng trúng người cầu thủ đối phương bật trở vào khung thành Arsenal! bàn thua thứ 2 còn tệ hơn, cầu thủ con cưng Charlie George phạm một sai lầm chết người khi cú chuyền về của anh không như ý muốn. Ritchie bên Stoke City nhanh như cắt vồ lấy để rồi sút tung lưới Arsenal.
Rõ ràng những ai yêu quí đội bóng không thể an tâm với những gì các cầu thủ đang thể hiện trên sân. Hơn thế nữa, trong khung thành của Stoke City là Gordon Banks, một thủ môn rất cừ và cũng rất nổi tiếng bởi pha phá bóng sau cú đánh đầu sấm sét của Pele tại WC 1970. Tuy nhiên, bởi vì năm đó là năm của Arsenal, họ không thể để thua trong bất cứ cuộc chơi nào.
Sang hiệp 2, trong một pha đột phá Kenedy bị đội bạn chơi xấu bằng cách khèo chân anh. Kenedy ngã gục và Arsenal được hưởng một quả phạt trực tiếp. Từ khoảng cách 20 yard, Storey tung xa một cú đá phạt mẫu mực. Gordon Banks dù có giỏi đến đâu cũng phải bất lực nhìn bóng bay vèo vào lưới . Arsenal gỡ được bàn đầu tiên. Stoke City chẳng hề tỏ vẻ gì nao núng, thậm chí họ còn tấn công ác liệt hơn. Bàn thắng của Storey không thể thay đổi được cục diện được trận đấu, đối phương vẫn liên tục vây hãm khung thành Arsenal, nhưng dù gì, khoảng cách giữa 2 đội chỉ là một bàn thắng, điều đó thắp lên ngọn lửa hi vọng cho các pháo thủ và họ kiên cường chống trả tất cả các đợt tấn công của Stoke City.
Anh chàng Greenhoff bên Stoke City chạy nhảy rất tích cực khiến hàng hậu vệ của Arsenal rất vất vả. Thậm chí Greenhoff đã có 2 cơ hội rất ngon ăn nhưng Stoke City vẫn không thể ghi bàn vào lưới đối phương thêm một lần nữa. Arsenal có may mắn không? Thật khó để bình luận. Họ thoát chết trong gang tấc trong nhiều tình huống tấn công của Stoke City và bù lại, họ cũng đã phải trả giá bởi 2 bàn thua ngớ ngẩn hiệp 1.
Dù gì đi nữa phải nói rằng số phận đã ưu đãi cho Arsenal. Trận đấu đã bước sang những phút bù giờ với 2 phút được thêm. Tỉ số vẫn là 2-1 và Arsenal vẫn đang thua. Các pháo thủ tràn lên tấn công theo phương châm còn nước còn tát và họ được hưởng một quả phạt góc bên cánh phải. Các cổ động viên xôn xao hi vọng bởi thời điểm đó Arsenal là một đội bóng có lối chơi bóng bổng rất cừ. Quả bóng được treo bổng vào khu cấm địa của Stoke City. Đường bóng rất xoáy và Gordon Banks chợt mất phương hướng. McLintock bật cao thực hiện một cú đánh đầu hiểm hóc về phía cột dọc trái. Gordon Banks đã bất lực và trong một sự rất cố gắng, John Mahoney bên phía Stoke City lúc ấy đang đứng canh cột đã thò tay ra cản phá một bàn thua. Đương nhiên trọng tài nhìn thấy pha phạm lỗi rất thô đó và ông chỉ tay nhanh chóng vào chấm phạt đền.
Các cổ động viên của Arsenal hò reo vang dội trong khi Storey bình tĩnh tiến đến nhận nhiệm vụ. "Cả sân vận động nín thở theo dõi bước chạy của tôi. Tôi cần phải thắng Gordon Banks!" Trong lúc ấy, ở đầu sân bên kia, Wilson, thủ môn Arsenal quỳ xuống gối cầu nguyện. Cả thế giới lặng yên. Peter Storey chạy lấy đà và thực hiện một cú sút căng về phía góc trái. Không đánh lừa được Gordon Banks nhưng đó là một cú sút hoàn hảo. Bóng đi chìm , lọt dưới tay của Banks. Tỉ số được san bằng! Mùa bóng đẹp đẽ của Arsenal được cứu giúp và 2 phút bù giờ đó đi vào lịch sử câu lạc bộ như một trong những thời khắc đẹp đẽ nhất.
Trận đấu kết thúc với kết quả hòa và như thế hai đội sẽ phải đá lại. Sau đó Arsenal đã vượt qua Stoke City với tỉ số 2-0 bằng 2 bàn thắng của Graham và Kennedy. Họ thẳng tiến vào trận chung kết gặp Liverpool, một đội bóng cũng rất sừng sỏ.
Con đường tới vinh quang
Vòng 3: Yeovil Town – Arsenal: 0-3
Ghi bàn: Radford (2), Kennedy
Vòng 4: Portsmouth – Arsenal: 1-1
Ghi bàn: Storey
Đá lại: Arsenal – Portsmouth: 3-2
Ghi bàn: Storey, Simpson, George
Vòng 5: Manchester City – Arsenal: 2-1
Ghi bàn: George (2)
Vòng 6: Leicester City – Arsenal: 0-0
Đá lại: Arsenal - Leicester City: 1-0
Ghi bàn: George
Bán kết: Stoke City – Arsenal: 2-2
Ghi bàn: Storey (2)
Đá lại: Stoke City – Arsenal: 0-2
Ghi bàn: Graham, Kennedy
Chung kết: Liverpool – Arsenal: 1-2
Ghi bàn: George, Kelly.
Trận chung kết lịch sử
Cú sút của Charlie George và pha ăn mừng bàn thắng của anh trong trận chung kết
Trận chung kết, trái với dự đoán, không thật sự hấp dẫn cho lắm. Kết thúc 2 hiệp chính 2 đội hòa với tỉ số 0-0. Cả 2 đội đều có những cơ hội để kết thúc trận đấu trong thời gian đá chính nhưng lần lượt bỏ lỡ, trong đó Arsenal có vẻ tiếc hơn. Trận đấu phải có thêm những hiệp phụ và bât ngờ Steve Heighway đưa đội bóng thành phố cảng Liverpool vượt lên dẫn trước. Nhưng Charlie George kịp thời ghi bàn quân bình tỉ số cho các chàng pháo thủ.
Tiếp đó Arsenal có bàn thắng từ một pha lộn xộn trước vòng cấm địa Liverpool, không biết bóng va đập qua bao nhiêu chân người trước khi đến chân Eddie Kelly. Cầu thủ này đá một cú sút với. Quả bóng lập bập đến tầm khống chế của George Graham và anh xoay người rất dẻo tung một cú đá rất mạnh nhưng không trúng bóng.
Có rất nhiều tranh cãi về tình huống này bởi thật khó xác định ai là người chạm bóng cuối cùng. Eddie Kelly thì không nói bởi anh làm sao biết được trong khi George Graham nói với vẻ không được quả quyết: "Tôi nghĩ chân tôi phớt nhẹ vào quả bóng". Cuối cùng, nhờ một góc quay thuận lợi có từ một camera nghiệp dư, Eddie Kelly được công nhận là người ghi bàn thắng đó. Nói là bàn thắng vì quả bóng sau đó từ từ đi vào lưới Liverpool. Arsenal đã bảo toàn được tỉ số đến cuối trận và như thế có nghĩa là, giấc mơ ăn cú đúp trở thành hiện thực.
Không thể nói hết được nỗi vui mừng của cầu thủ cũng như cổ động viên Arsenal. Khi tiếng còi mãn cuộc cất lên cũng là lúc cả vùng Bắc London ăn mừng.
Ngày 8 tháng 5 năm 1971 - Wembley Stadium
Trọng tài Mr N. Burtenshaw, Great Yarmouth
ARSENAL - LIVERPOOL 2-1
Cầu thủ ghi bàn:
Arsenal: Charlie George, Eddie Kelly
Liverpool: Steve Heighway
ARSENAL
Đội hình xuất quân
1. Bob Wilson
2. Pat Rice
3. Bob McNab
4. Peter Storey
5. Frank McLintock
6. Peter Simpson
7. George Armstrong
8. George Graham
9. John Radford
10. Ray Kennedy
11. Charlie George
12. Eddie Kelly (được thay bởi Peter Storey)
LIVERPOOL
Đội hình xuất quân
1.Ray Clemence 2.Chris Lawler 3.Alec Lindsay 4.Tommy Smith 5.Larry Lloyd 6.Emlyn Hughes 7.Ian Callaghan 8.Alun Evans 9.Steve Heighway 10.John Toshack 11.Brian Hall 12.Phil Thompson (Được thay bởi Alun Evans)
Thế hệ vàng của Arsenal Khoảng 250 ngàn người đã đứng dọc con đường từ Highbury đến Islington Town Hall khi độ bóng ăn mừng cú đúp và diễu hành trên xe buýt trên khắp đường phố. Một mùa bóng không thể nào quên đã kết thúc trọn vẹn.